Con Én Già
Ngày xô nắng té lọt qua hàng
giậu
thiếu nữ ngồi rọc lá chuối
luôn tay
táo chụm đầu hít ngửi mùi
tro trấu
người sau trâu vất vả dấu đường
cày
đông uể oải gom lạnh lên đỉnh
núi
trăng lờ mờ mệt nhọc đứng
non cao
bộ lư đồng mẹ bưng ra phủi bụi
bóng ngời lên thời con gái rọi
vào
chú chó nhỏ đánh hơi xuân ngủ
gật
sân mỉm cười - bông vạn thọ
sống đời
đôi gióng gánh dồn mưa phùn
lất phất
nhện xếp buồn cuốn lưới rách
rong chơi
đôi liễn cũ mẹ mua xuân năm
trước
ông Trượng cười - nàng Tiên
Bửu xinh xinh
mẹ là Tiên áo dài bay tha
thướt
ngón chân chim hóa đuốc sưởi
phận mình
thiếu nữ ngồi bên nong vui
cùng lá
đôi tay thon nặn hình tượng
xuân lai
tưởng một người nơi chân trời
xa lạ
biết có về cho kịp ngắm
hoàng mai
hương cốm tỏa gừng thơm bông
hoa nở
con én già - nhớ bầy én xuân
xanh
dẫu tha hương tâm lòng còn
mang nợ
giọng chuông khuya hồn đơn bước
độc hành.
Trang Y Hạ
San Francisco
Sông Quê - Thái Châu & Phi Nhung
Bấc lại quay về, sao én rủ đi đâu?
Trả lờiXóaMây rón rén phủ chân trời mờ bụi
Mưa nấn ná suốt đêm buồn rã rượi
Từng cơn sóng xua lòng thuyền buồn tủi
Đến khi nào bờ bãi hết chờ đợi
Đông về rồi! Em có biết hay không?
Cảm ơn cô giáo họa thơ. Chúc cô trẻ khỏe!
Trả lờiXóa