Ngại Ngần
Sân trường giờ tan hết
có người
còn vấn vương
nàng ngồi
xe: Sô-lết-
Vê- lô,
quá dễ thương !
ước gì
trên xe ấy
cùng ai
khắp thế gian
xe vụt
qua chợt vẫy
một thân
ngắm bụi đàng
nhịp thời
gian rớt xuống
vui bước
đời chiến chinh
lăn theo
vùng gió cuốn
hát tình
yêu với mình
ngày đi
hoa quỳ nở
nắng vàng
theo ngó theo
sao sa
đầy trang vở
chơi vơi
những dốc đèo
nàng yên
vùng nắng ấm
có còn
nhớ gió sương
dấu phong
trần đã thấm
nhìn mây
bay tiếc thương
chờn vờn
qua trường cũ
Vê-Lô …
nào thấy đâu
ve sầu
rên phượng rũ
trái tim
lại nát nhầu!
Trang Y Hạ
Một bài thơ cũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét