Một Buổi Chiều Mùa Hạ
Chiều yếu nắng chân trời mây tím nhớ
một bóng người dựa mộng ảo khuya lơ
hàng chữ viết cúi đầu nhìn trang vở
vệt sao đêm lóe sáng cõi xa mờ
bầy ếch nhái ẩn mình chờ mưa hát
hoàng hôn nâu ghì ngọn cỏ chân đê
con nước lớn tắm trăng non mờ nhạt
lữ khách ngồi quán trọ nghĩ chốn về
nắng gá nghĩa dẫn mây vờn đỉnh núi
chiều ga ngồi ngủ gật nhớ còi tàu
sương hàm hồ rây như rây màn bụi
phản ảnh ngày lệch bệch bước qua mau
lửa hạ đốt ráng mây trời thêm trắng
bầy chuột khùng khát nước bỏ đi hoang
cắn chân người; cắn lúa xanh nhiễm mặn
không hẹn non mà gánh lấy lỡ làng
người bỏ cày, trâu vui bước nhàn nhã
mơ ước khô đôi mắt đã đuối đừ
đôi gióng gánh phủ khói đồng vội vã
con đò chiều chở nặng bóng lắc lư
chú đớp muỗi chờ vươn mình khỏi nhánh
du ngoạn đêm thanh vắng kiếm miếng ăn
chiều mùa hạ cảnh vật dường không rảnh
một buổi chiều mùa hạ lắm nhọc nhằn
hàng chữ viết ngẩng đầu nghe ve gọi
phượng thì thầm mùa cũ vẫn còn đây
nghìn gót hài về đâu - biết đâu hỏi
trăm nẻo đường ai hiểu thấu lòng nầy.
Trang Y Hạ. SF, 2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét