Cùng Với Biển Sớm Mai
Con chim biển run run choàng
áo lạnh
mặt đăm chiêu không nói cũng
không cười
biển xa xa sương dằn lên ảo ảnh
sóng lơ mơ màu sắc lại kém
tươi
trót đầu thai vùng đất quê
nhiều biển
chao đảo tâm lòng có sóng có
thuyền
cá lớn nhỏ mỗi ngày rủ nhau
về thăm viếng
biển nổi điên gây dông bão -
nằm lặng lẽ ngủ yên
nghe đâu đây tiếng thở dài Đồng
Tử
cô công chúa cớ chi không xuống
tắm lại ngồi
Chử mấy lần vạch cát nhìn
lên thử
Công chúa buồn dõi mắt phía trùng khơi
Chử đi tìm Trần Khánh
Dư hỏi cho ra lẽ
Ô-Mã-Nhi kéo thuyền lương sắp
tới bến Vân Đồn
Khánh Dư trách - chú mầy còn
rất trẻ
Làu kinh thư sao không đem sử
dụng cái khôn
sương vây phủ thấp thoáng
người ngư phủ
kéo lưới lên trong lưới vạn hồn
oan
kéo lưới lên trong lưới - cung, thương, đao, còn chưa cũ
bên mạn thuyền bóng ma giặc chưa tan
đã trót dại đung đưa thân viễn
xứ
biển suy tư thân thể ngấm trời
chiều
nhớ tới người cởi trên cơn sóng dữ
không thể nào chết dấp giữa
cô liêu!
Trang Y Hạ - San Francisco
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét