PHA MÀU
Thơ: Trang Y Hạ
Pha màu vẽ lại lầm than
đen lưng con dã tràng giang biển mù
tăm hơi đồng vọng thiên thu
qua cây trứng cá con cù lần mê
dỏng tai ha hả anh hề
Shakespeare cô đọng tỉnh mê nhân quần
có đâu là kẻ vô luân
có đâu là đứa không tuân luật trời
pha màu vẽ lại áo tơi
Lý Hề mưa nắng chơi vơi ngoài đồng
gió đầy túi áo trống không
công hầu tự tới chớ trông mong gì
chờ người tâm chở từ bi
chờ người mông mỏi ngồi lỳ quán xiêu
Đạm Tiên trắng bệch sương chiều
Thúy Kiều có cả bao điều như không
pha màu vẽ lại cây thông
trụi cành, trụi nhánh nằm trông mong trời
vẽ người Bình Trọng thương ơi
làm ma đất bắc một đời trung trinh
Thoại Khanh, Châu Tuấn trọn tình
thoát ra từ chốn vô minh danh thành
gặp thời ắt hội nắng hanh
gặp duyên lồ lộ trăng thanh đêm rằm
pha màu vẽ lại xa xăm
nâng niu từng sợi tơ tằm năm nao
tuổi hai mươi gói áo bào
giọt sương đầu súng thông hào vọng ra
mẹ quanh quẩn muối dưa cà
thân nhang tàn tạ thiết tha nguyện cầu
kiếp người lẩn quẩn thuẫn mâu
đêm thương hai hột trân châu xói mờ
pha màu vẽ lại bơ vơ
đại dương sóng dập thiên cơ quả là
Phi Khanh ngồi ngó sao sa
ngăn hai dòng nước san hà lạnh tanh
quê người mỏi gối độc hành
én chưa về đậu trên cành ước ao
thân nhược tiểu gánh lao đao
tâm khắc khoải, dạ cồn cào ai hay
pha màu vẽ lại đường cày
ăn ngon, mặc đẹp tương lai huy hoàng
nhìn nhau ánh mắt chứa chan
cầm tay vui hết thở than đau buồn.
Trang
Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét