Thời Xa Xưa Đó
Trang Y Hạ
Thời xưa tôi mắc ở trên
KonTum mưa nắng với mênh
mông rừng
đạn bom bén gót chẳng ngưng
thân trai lủng lẳng ở lưng
chừng đồi
con chim cất giọng đơn côi
sớm mai sương nặng lòng tôi
với chiều
tay vui cò súng đêm hiu
hỏa châu pha bóng trăng liều
lĩnh soi
quê mờ điệu sáo ngân hoài
nhớ theo lá rụng lạc loài về
xuôi
chiến trường ai khóc chia
phôi
hòa bình ai lại nhớ người
hôm qua
thời xưa ngan ngát mùi hoa
thoảng từ hậu cứ - tay ngà,
tay tiên
chữ reo xóa sạch ưu phiền
ngỡ như Từ Thức lạc miền
thiên thai
thời xưa trơ trọi bờ vai
chẳng ai thèm mượn - miệt
mài núi xa
Radio vọng câu ca
thương anh tiền tuyến - em
là hậu phương
chiến tranh mìn bẫy nhiễu
nhương
KonTum lửa khói phố phường vắng
hoa
từ ngày (ấy) * học Văn Khoa.
giày saut, áo trận đành xa
mái trường
rụt rè giấu kín niềm thương
đâm ra trễ nãi nẻo đường tình
duyên
di hành khắp chốn khắp miền
DakBla còn giữ bình yên
trong hồn.
Trang Y Hạ
Viết cho thằng bạn Trần Công
Cảnh.
Bị mìn tan xác - năm 1969!
*Cô bạn sinh viên
“Trong một xã hội đầy rẫy sự
gian dối, cất lên một tiếng nói thật là một hành động cách mạng” (Goerge Orwell)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét