EM CÓ VỀ
Thơ: Trang Y Hạ
Em có về thăm lại bến đò xưa
ở nơi đó - một thời qua sông
học
ở nơi đó - có lần em bật
khóc
chiếc kẹp rơi tóc xõa áng
mây chiều
em có về thăm lại mái trường
yêu
huơ hoác quá bao mùa mưa gió
thổi
xuồng ba lá trên đường mùa
nước nổi
cánh tay anh em tựa bước sân
đầy
em có về ngồi lại dưới hàng
cây
xưa vui quá cùng nhau chơi
tìm trốn
làm hiệp sĩ - bênh em, anh
đánh lộn
ngọn roi đau, của mẹ - biết
nhớ đời
rồi một hôm con đò bỗng chơi
vơi
con sáo nhỏ bay về đâu xa
tít
con nước lớn bìm bịp kêu rối
rít
sóng giữa dòng trắng xoá những
giọt rơi
chim bay rồi, cành cây cũng
đơn côi
đứng hụt hẫng trong vùng trời
kỷ niệm
tung tất cả thời gian ra tìm
kiếm
hương tóc em thoang thoảng
khói sương mờ
sân nhà em cây bưởi cũng ngẩn
ngơ
bông bưởi nhớ đôi bàn tay
thon nhặt
nơi sân đó ta chơi trò bịt mắt
đến bây giờ ai bắt được ai
đâu
em có về nhìn lại những hàng
cau
cây cầu khỉ qua nhà em run rẫy
ngày lạ lẫm tháng năm còn giữ
lấy
một bóng hình canh cánh đã
bao năm
em có về trong mộng tưởng xa
xăm
hàng dừa nước nghiêng mình
theo nỗi nhớ
dù không hẹn, trăng về từ
muôn thuở
bến sông xưa con nước vẫn
vơi đầy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét