Thư viện

2/9/20

NHỚ QUẢNG NAM

 



NHỚ QUẢNG NAM
 
Trang Y Hạ
 
Quảng Nam nội ngoại xa tầm
lìa xa núm ruột giọt đầm đìa tuôn
bao nhiêu năm với nỗi buồn
mờ mờ nhân ảnh từng khuôn mặt hiền
 
ta đi - ta vẫn ưu phiền
và, nghe chân mỏi - qua miền viễn du
ta đi - giấu hết hình thù:
Câu Lâu, Bàn Thạch mây mù Hải Vân
 
quế cay ngấm khắp châu thân
sông xưa đẫm lệ Huyền Trân theo chồng
trăng soi lúa trổ oằn bông
hồn quê ướp muối giữ trong xứ người
 
Hồng Đào - chưa ấm bờ môi
mà răng - thấm cả - đất trời Quảng Nam
Mỹ Sơn rêu bám hồn Chàm
Duy Xuyên quê ngoại - khói lam Thu Bồn
 
Mã Châu, khung cửi dập dồn
lụa tơ, đẹp tựa - hoàng hôn, cầu vồng
mặc vào - ngồi xuống chiếu bông
cau, trầu, trà, rượu, tâm lòng đầy vơi
 
nhịp rung khung cửi mẹ ngồi
thoi đưa nhức nhối lòng người phương xa
mưa phùn gió bấc cắt da
bưng tô mì Quảng ly trà bốc hơi
 
Quảng Nam - nhớ lắm ai ơi
thuốc ngon Cẩm Lệ ấm trời đông sang
Cao lầu thơm thảo Hội An
sông Hoài gờn gợn sóng tràn Mỹ Khê
 
xứ xa ngó tuyết tỉ tê:
Hòa Vang, Non Nước vùng quê Tam Kỳ
Tự hào “Ngũ Phụng Tề Phi”
thơ văn thấm tận - Trà Mi, Hiên, Giằng…
 
Hà Lam đền tháp đó chăng
trông qua Đại Lộc nhọc nhằn Vu Gia
Quế Sơn, quê nội nhìn ra
Chợ Đàng, Đông Phú, xa là Hương An
 
Quảng Nam - nội ngoại mơ màng
mỗi mùa lượm chiếc lá vàng ngẩn ngơ
thôi đành, ngâm mấy vần thơ
chân mây thăm thẳm đôi bờ thấy đâu
 
ta xa xứ Quảng đã lâu
thèm tô mì tới bạc đầu khó quên
lục bình cứ mãi lênh đênh
nhớ quê mây trắng buồn tênh xứ người.
 
Trang Y Hạ
 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét