Cảnh & Người
Thơ: Trang Y Hạ
Gió đông khệ nệ về
lay rừng hoang trụi lá
con chim sa vội vã
tha rơm rạ ngắn dài
hột mưa phùn loay hoay
kết vòng dây chuỗi tuyết
lung linh màu đẹp tuyệt…
nắng bỏ bứa khung trời
người thi sĩ thảnh thơi
mần thơ tình da diết
người văn sĩ ngồi viết
áng văn hay cho mình
kẻ cao sang lặng thinh
trong ngôi nhà tráng lệ
bàn ăn ngồi chễm chệ
màu cánh kiến tràn ly
đông cúi mặt lầm lì
vô ra căn nhà trống
gió luân hồi lồng lộng
khơi bếp lửa đêm tàn
trâu bò nằm thở than
rơm khô ngày đông khó
mơ màu xanh hoa cỏ
mướt trên vùng thảo nguyên
tự cổ đã truân chuyên
bụng đói lòng thêm lạnh
áo quần năm ba mảnh
vá víu hết cuộc đời
người lưu lạc đôi nơi
gió vỗ về xa vắng
lặng thinh thân ruồi nhặng
tìm lại chút bằng an
ngắm khung trời chứa chan
cảnh đời qua mấy cảnh
én có về nhặt nhạnh
sưởi ấm mồng một giêng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét