MÙA HÈ Ở RẪY SÔNG GIA UI
Thơ: Trang Y Hạ
Nắng đè lá méo hụt hơi
cạn dòng nước rặc ai mời vài
ly
cà-phê, bia, rượu - bất kỳ
kiểm tâm, soi mộng xuân thì
mọt chưa
lá nhăn nhó nhớ hột mưa
ta nhăn nhó nhớ hàng dừa
sông trong
sông nhăn nhó ở trong lòng
dò ngang, đò dọc còn trông
mong gì
mặt rừng chim bỉm vô tri
chẳng hay tính toán so bì rậm
thưa
con chim trốn nắng ban trưa
mồ hôi rươm rướm như vừa tắm
hơi
ve vui uốn giọng ớn người
bật trang lưu bút rụng rời
ngó nhau
nghĩ suy đầu phết bụi gàu
thương thay thuở trước hoa
lau phất cờ
hậu nhân sử lịch lơ ngơ
loài dương xỉ sống vật vờ uổng
thân
phải chăng: ngọc-thạch-câu-phần
*
tam thập nhi lập tấm thân dập
vùi
trưa hè ở rẫy sông Ui
gió dè xẻn thổi nặng mùi biển
khô
ngoằn ngoèo lưng áo họa đồ
thân dài vai rộng lõa lồ đáy
sông.
*Câu = Đều – Phần = Đốt
“Ngọc thạch câu phần” (ngọc đá đều thiêu đốt).
Ý nói: Người thiện và người ác đều chết khi gặp
Họa lớn!
-Aleksandr Solzhenitsyn-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét