ĐỐT THAN Ở RẪY SÔNG GIA UI
Thơ: Trang Y Hạ
Phù-gia-phiến-trạch gần xa *
tần-thân dưới ánh trăng ngà lộn sương *
phù sinh nhược mộng một chương
giở ra phơi cõi vô thường ngẫm ra
phù vinh lẽo đẽo chiều tà
gió rừng kiếm sắc xẻo da đen sì
ta hề vốn đã vô-vi
gươm cùn cung gãy nghĩ gì hơn thua
bọt bèo mặt nước bốn mùa
làm chim Phướn-Đất mỏ khua đất đồng *
mơ chi lòe loẹt đuôi công
trơ thân đối mặt với mông mênh rừng
ngẫm về nửa mạt nửa hưng
Lý Hề buổi trước có rưng rưng buồn *
ta giờ quanh quẩn trong khuôn
thả đời theo cánh chuồn chuồn nuôi thân
thông hào đạn réo bao lần
xét ra cũng chẳng nợ nần chi ai
đào hầm gom củi sớm mai
đốt than đem bán độ ngày độ năm
nghiêng vai gánh lấy lỗi lầm
lãng nhân phù kiếp giả câm giả khờ
tạc tình từ buổi chi sơ
sang ngang duyên phận lặng lờ bến không
xác cây rừng - oán chất chồng
điêu tàn trơ trọi giữa không gian mờ
nóc hầm than khói tiêu sơ
ấy là nấm mộ bơ vơ tội tình
phiến văn giữ mốc chiến chinh
thời lai phong tống - cái hình hài tan
chai tay mấy chặp cơ hàn
có thân ráng chịu chẳng than thở gì.
Trang Y Hạ
Xuân Tâm 1982 (Ngày ra tù cải
tạo)
*-Tần = Luôn, Thân = Rên rỉ (Chữ Hán)
Tần Thân = Ngáp dài, duỗi lưng, ngả lưng
Hoặc (Buồn ngủ, Mỏi mệt)
*-Phướn Đất là loài chim nhỏ, kiếm ăn
Trong bụi cây, dưới đất
*-Bách Lý Hề, thời (Xuân Thu) thuở hàn vi, phải đi chăn dê
, chăn trâu kiếm cơm. Sau làm tới tể tướng nhà Tần.
Aristotle vị triết gia vĩ đại của Hy Lạp đã quả quyết rằng: về
bản chất, con người là một động vật chính trị.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét