XÓM NHỎ
Thơ: Trang Y Hạ
Trở về xóm nhỏ giữa mùa
xuân thì mơn mởn gió lùa nắng
hanh
chào nhau chim hót đất lành
cải ngồng teo tóp đã hành hạ
ta
bướm xinh nấp ở sau nhà
cúc mai giấu mặt nụ hoa đâu
rồi
lần dò xác pháo tả tơi
không gian vọng lại mấy lời
chúc xuân
rượu mồng ai rót vài tuần
tưởng thôi đã choáng ở lưng
chừng trời
cành vui thả chiếc lá rơi
cảnh buồn hắt bóng qua người
lại qua
rêu xanh mái ngói nặng đà
chìm trong cửa sổ dáng bà ba
đen
lai quần Mỹ-Á nhuộm phèn *
giọng cười ngặt nghẽo đã
quen lâu mà
ta về từ một phương xa
hàng cây quen thuộc quả là
già hơn
hình như vọng lại tiếng đờn
hình như có tiếng dỗi hờn của
ai
lầu tình bén gót trang đài
con tim thổn thức hình hài nở
nang
không là lá ngọc cành vàng
đường quê rọi ánh hào quang
bao đời
vòng quanh xóm nhỏ chưa vơi
tuổi xuân sơ ý đánh rơi thuở
nào
vẫn còn bên cạnh trăng sao
mặt ta chằng chịt thông hào
lạnh tanh
quen rồi mưa nắng độc hành
le te gà gáy lá chanh úa
vàng
còn ai nữa để hỏi han
hương xuân còn sót bên đàng
nhìn ta
chiều tà không nỡ chiều tà
bông tranh rờn rợn hồn ma
trên đồi
kể từ lạc nước xa xôi
thân sơ trống rỗng liên hồi
kêu khan.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét