DỌN RẪY Ở SÔNG GIA
UI
Thơ:
Trang Y Hạ
Ngổn
ngang lỗ chỗ rẫy rùng
chiến
trường một bãi lạnh lùng nắng phơi
sắn
cây vất vưởng tả tơi
sắn
bì co quắp dưới trời đìu hiu
chim
quyên bụng đói cũng liều
đất
khô bóng ngả về chiều đợi trăng
chim
quyên khát nước băng khoăn
sông rặc đáy mùi hăng hăng lá rừng
tháng
tư ban lửa nẻ chưn
ve
non luyện giọng ở lưng chưng đồi
mây
mù bỏ mặc khung trời
tầng
xanh thăm thẳm quên lời hỏi thăm
giữ
chòi - mắt chó đăm đăm
tìm
người để sủa mệt nằm ngủ mơ
cục
xương biết có tình cờ
qua
vùng ký ức bơ vơ tội tình
gió
nồm cây đứng lặng thinh
da
ran rát nẻ cái bình nước vơi
má
phùng một búng ngậm lời
nhả
ra thì uổng, ngó trời nuốt vô
quần
đùi gió hốt nhấp nhô
giống
nòi còn đó lộ đồ xa xôi
gió
trưa hắt nóng mệt ngồi
gió
trưa hầm hập mồ hôi đầm đìa
lung
linh bông nắng mộ bia
hồn
đau tiếc nuối chẳng lìa thế nhân
ngày
lên ngày có xoay vần
niềm
đau khổ tận tần ngần chẳng đi
hai
tay xoa bóp xuân thì
lửa
vui thiêu rụi gốc mì đã gom
rừng
hoang trơ trụi đâu hòm
thân
về cát bụi cũng cam một đời
mùa
khô dọn rẫy sông Ui
chờ
mưa - chờ một niềm vui đó mà
chân
cùn củng cố bôn ba
gừng
cay muối mặn cho qua cuộc cờ.
Trang
Y Hạ
Xuân
Tâm 1982 (Ngày ra tù “CT”).
“Thiên
hạ ngươi có là có được trên lưng ngựa, đâu phải
dùng thi thư. Có được thiên hạ trên lưng ngựa chẳng
lẽ trị được thiên hạ trên lưng ngựa” (Người
Xưa).
"Thiên hạ mà ngươi có được là có trên lưng ngựa, đâu cần thi thư. Có được thiên hạ trên lưng ngựa chẳng lẽ trị thiên hạ trên lưng ngựa" (Người Xưa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét