SỐT RÉT Ở RẪY SÔNG GIA UI
Thơ:
Trang Y Hạ
Từ
khi bấu rẫy níu rừng
trong
tâm đuốc sáng bừng bừng tím môi
lúc
thì hầm hập bung trời
mồ
hôi nhễ nhại rã rời hai vai
lúc
thì lạnh cứng chân tay
sương
trầm khói đụn lại hài tội thêm
lần
hồi biển lặng gió êm
dạo
quanh thung lũng cỏ mềm gió đưa
chày
vọng âm rớt hột mưa
dung
nhan sơn nữ ngỡ vừa mới quen
rượu
cần tới tuổi lên men
màu
phù sa ấy bao phen chết thèm
giày
sô căng mắt bao đêm
DakTo,
Tân Cảnh xác mềm hồn rơi
sương
pha nắng ải tả tơi
đất
không giữ nổi lắm lời mà chi
thầm
thì một bóng cố tri
tay
tiên ấm áp xóa đi hững hờ
nội
tâm dự cảm thiên cơ
kiến
bò miệng chén bao giờ thoát ra
dư
âm một cuộc can qua
thượng
tuần trăng dẫn một ta đi tìm
đâu
người xe chỉ luồn kim
vá
thân, vá sử, vá tim, vá đời
luân
hồi nóng lạnh giỡn chơi
phân
thây cốt nhục tơi bời tuổi xanh
mặt
đồi chĩa ngọn nắng hanh
rượu
ngon chẳng nệ be sành vẫn ngon.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét