UỐNG RƯỢU VỚI CỤ
LỤC VÂN TIÊN
Thơ:
Trang Y Hạ
"Dù
đui mà giữ đạo nhà
Còn
hơn có mắt ông cha không thờ”
(Nguyễn
Đình Chiểu).
Nắng
trưa mỏng áo bà ba
lung
thon e lệ nụ hoa tươi cười
Nàng
Thơm, Mỹ Lệ truyền hơi
khách
xa tới viếng dẫu lười cũng siêng
ước
chi một chặp hữu duyên
Nguyệt
Nga với Lục Vân Tiên ghé nhà
kể
từ sạch giặc Ô Qua
dẹp Phong
Lai - cả sơn hà bằng yên
nhớ
xưa Bến Nghé của tiền
trôi
theo bọt nước truân chuyên Định Thành
Cần
Giuộc Nghĩa Sĩ lưu danh
sông
Cần Đước cuộn trong xanh nguyên dòng
neo
xuồng ai bước thong dong
dáng
người quắc thướt từ trong ra ngoài
Vân
Tiên cụ ấy chứ ai
danh
vang theo tháng theo ngày nghe quen
trái
nhàu ngâm rượu Gò-Đen
hương
thơm thổ sản sang hèn uống chung
cưới
xin cho tới tiệc tùng
bưng
ra đãi đấng anh hùng tiếc đâu
nước
lên bến nắng ghe bầu
hàng
bần râm bóng gỗ cầu lên ghe
thu
đông xuân rộn vào hè
trên
cơm dưới cá bốn bề yên vui
một
thời thịnh trị khắp nơi
giặc
Qua trở lại hại đời chúng sinh
quê hương khói lửa điêu linh
xương
phơi máu đổ dân tình ly tan
người
ngay đày đọa trên ngàn
lũ
gian được nước huênh hoang tự hào
bao
năm thuế nặng sưu cao
dân
câm như hến ai nào dám than
Phong
Lai quen thói cướp đàng
nghênh
ngang mãi lộ ai can bị tù
mặt
trời đỏ rực âm u
dân
hiền lành hóa kẻ thù gờm nhau
Trịnh
Hâm, Bùi Kiệm lo giàu
giàu
lên trên vạn nỗi đau đồng bào
mua
quan bỏ mặc gươm đao
quân
thù thì sợ, dân gào thì phang
lang
băm nhan nhãn Triệu Ngang
đau
Nam chữa Bắc xóm làng thất kinh
dân
nghèo mắc phải bịnh tình
không
tiền đành chịu một mình mình hay
Hớn
Minh dị tướng dạo rày
và
Vương Tử Trực thẳng ngay già rồi
được
thời đồ điếu lên ngôi
Thể
Loan hớn hở phấn dồi lu loa
Vân
Tiên cạn chén trông ra
cơ
trời vận nước quả là đa đoan
dù
gì không thể đầu hàng
giặc
Qua và bọn phá làng Phong Lai
ngày
mai tin ở ngày mai
hồn
thiêng sông núi – nhân tài thiếu đâu
Nguyệt
Nga tỏa sáng đồng sâu
trăng
tròn vành vạnh đêm thâu vui đùa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét