BUỔI SÁNG SAN FRANCISCO
Thơ: Trang Y Hạ
Tinh
mơ núi rủ mây kề
quần
hùng hội tụ tỉ tê li bì
lướt
qua lắm kẻ sân si
âm
u thế sự hồ nghi vậy mà
chờn
vờn - lúc cận, lúc xa
cành
sương tỉnh táo lân la ân cần
âm
hơi lạnh quéo châu thân
trở
trời xương cũ rệu dần sống lưng
gió
mai trở bệnh ngập ngừng
ngọn
cây phe phẩy trông chừng nắng lên
dè
chân nhỏ bước mình ên
bình
minh dậy trễ hay quên lẽ nào
người
dưng ta nhớ vì sao
dáng
xưa ấy tưởng thấm vào lương duyên
rộn
ràng trống giục ngũ liên
một
chương sử ái lộn miền tịnh không
thả
hồn cảnh trí mênh mông
chuông
gầm, mõ thét còn trông mong gì
khẳm
ghe dĩ vãng trôi đi
chao
lòng tiếng nất xuân thì vọng âm
sáng
mai núi rủ mưa dầm
dễ
gì trôi hết lỗi lầm rong rêu
chợt
nghe có tiếng thở đều
thanh
tân ngực thở phập phều người dưng
nửa
lo, nửa tủi, nửa mừng
rơi
cây gậy mộc ngó từng mây lan
thì
ra buổi sáng bên đàng
chập
chờn một bóng mơ màng thì ra.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét