NƠI GÓC PHỐ IRVING
Thơ:
Trang Y Hạ
Sương
nhàu quạnh phố Irving
lờ
mờ kính tụ nửa hình âm qua
tưởng
là vóc ngọc dáng ngà
ngỡ
là tóc xõa lòa xòa bờ vai
thoảng
nghe trong gió thoảng bay
hương
bồ, hương bưởi treo ngày bến sông
thương
mùa lũ hẹn mênh mông
kiêu
sa điên điển, (cá) linh đồng lềnh
khênh
trông
mòn dúm hột nắng lên
đất
quê nở rộ tuổi tên rậm đời
ngó
ra nào thấy tăm hơi
ngã
tư trống vắng bầu trời lạnh căm
hồn
đìu hiu ẩm mưa dầm
linh
đinh bến đậu lỗi lầm trót mang
từng
hơi thở hắt điêu tàn
thâm
bầm dĩ vãng, đau hàng mộ trơ
hỏi
người con gái ngây thơ
kể
từ chiến loạn bơ vơ khác gì
bao
năm sờ nắn sử ghi
nhập
nhằng, tráo trở thị phi rối bời
sớm
mai quán nhốt mình ngồi
dưới
chân khúc khuỷu, lõm lồi hoang vu
ngoài
kia bầy quạ lù lù
hoảng
kinh, lọm khọm thân tù già nua
xích
xiềng âm ỉ lua khua
dỗ
dành giấc ngủ mấy mùa quặn đau
tha
hương đoạn ấy thuộc làu
nhắn
người lưu lạc gặp nhau cuối trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét