MỘT BUỔI SÁNG
Một
buổi sáng nắng chen nằm
trong sách
rọi câu văn mở cửa ngắm chân trời
ông Bành-Tổ mơ-màng bên
bàn-thạch
chén trà thơm bốc khói giỡn sương phơi.
ngó
sách quý lần qua trang tỉnh ngủ
ngó phương đông biển
lặng dậy ba đào
ngó
phương bắc mây hờn
đang
bao phủ
ngó
tây phương còn ấm
một vì sao.
một
buổi sáng giở thử
trang đất Thục *
Lưu Bị ngồi nghiền-ngẫm
cuốn binh-thư
Hào-Đình
lửa cháy tan
ra mấy khúc
Bạch
Đế
than thế
“chân vạc” mỏi nhừ.
vòng
tan hợp lời nguyền quay
dai dẳng
tình
gái trai tổ ấm nhỏ
phôi-pha
tàn chinh-chiến tro tàn ai
may-mắn
nấm mồ không quả phụ
nước mắt nhòa.
một buổi sáng thương
Nguyễn-Du hớt hãi
cõng
Thúy Kiều hồng hộc tới Liêu-Dương
gặp Kim-Trọng trần tình
lời phải trái
Kiều
bán thân đã dồn tới
cùng đường.
sương thấm sách cảm
thương thân chị Dậu *
đất hai phương tình cảnh đậm sử thi
người phụ nữ kêu trời
nào có thấu
ngồi
ôm con nhìn thế sự lầm
lỳ.
một buổi sáng bình-minh
không rọi tới
đáy biển ôm xác thuyền
gỗ chưa tan
người con gái mái tóc
dài chưa rối
hồn trinh-nguyên, tuổi
mộng gởi thiên-đàng.
dòng nước lớn kéo làn
hương bông bưởi
tràn vô đồng thăm lại
mảnh vườn xinh
nhớ
bóng mẹ nhọc-nhằn
khom lưng tưới
con lạch quen có còn giữ
dáng hình.
một
buổi sáng nắng chờn-vờn
qua cửa
có lẽ nào đang sống hóa
quỷ chăng
nơi cắt rốn đã mấy
lần lần lữa
cảnh năm quê lòng cứ
mãi dùng-giằng. *
chim cố hót kéo bình minh
thêm tỏ
sưởi thế nhân khuôn mặt
đỡ nhợt-nhòa
ngọn hy-vọng thương ngày
còn lấp-ló
biển bây chừ chật hẹp
giữa bao la.
*- Trích theo “Tam Quốc Chí”.
*- Chị Dậu là nhân vật chính trong tác phẩm Tắt Đèn của nhà văn Ngô Tất Tố (1893-1954). Chị Dậu có tên thật là Lê Thị Đào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét