MỘNG BAN TRƯA
Thơ: Trang Y Hạ
Mỏi mê mắt mở mơ màng
trưa im gà gáy lay hàng cây khô
trở mình nghiêng ngả cơ đồ *
thương người Đề Thám thế cô giữa đồi
dập dồn ngựa đổ mồ hôi
sông vui cuộn giặc tô bồi phù sa
đâu đây dưới bóng trăng ngà
đá đau gươm sáng sơn hà bình an
vẳng nghe ai đó hỏi han
thù xưa, thù mới y chang khác gì
lần dò giở cuốn sử ghi
Phi Khanh, Bình Trọng có đi không về
nằm im hồn gió tỉ tê
Thiên Trường, Hàm Tử lời thề Hóa Giang *
Lam Sơn tụ nghĩa – giặc hàng
Đống Đa, Như Nguyệt xóa tan mây mờ
giật mình tỉnh táo câu thơ
lẽ nào “hậu bối” thờ ơ lạnh lùng
giang sơn bao bận kiết hung
thời nào cũng có anh hùng ra tay
nằm mơ mộng giữa ban ngày
chút lòng thành kính tỏ bày tiền nhân
chấp gì hai chữ ngụy chân
biên cương biển đảo bao lần xót xa.
Trang Y Hạ
Sợ e xã tắc xoay vần ngửa nghiêng” Lý Công Uẩn.
* Voi của Trần Hưng Đạo bị sa lầy. Để yên lòng quân ông chỉ tay xuống bến sông Hóa Giang, mà thề rằng: “Chuyến nầy không phá tan giặc Nguyên thề sẽ không trở về bến sông nầy nữa”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét