Ôm con – con ngủ trên tay
xe qua bụi bẩn mặt mày đường xa
nẻo về quê ngoại dài ra
bậu trong tâm tưởng vỡ òa giọt đau
rụng đầy sân trắng hoa cau
hoa cau lẫn với bóng cau trăng tà
hoa cau phủ kín mộ hoa
cau non có lớn nhớ ra bóng hình
bậu giờ trong cõi u linh
hoa cau rơi rụng giật mình bóng chao
bậu về trong giấc chiêm bao
hoa cau ngày ấy lặng vào cuối khuya
trần gian dẫu có chia lìa
thân ta là cả mộ bia bậu nằm
hoa cau rụng trắng đêm rằm
từ tâm ghi nhớ tháng năm còn đầy!
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét