Lá thông rụng xuống mái đầu
con quạ hoác giọng ngỡ mầu nhiệm rơi
rừng thông ẩm mốc níu trời
nắng hiền khô dạo ngậm lời bước nhanh
âm u ma quái vây quanh
đó là sương kéo xây thành ngọn cây
mắt buồn tiếc nhớ màu mây
cành rung rinh lắc xua bầy chim bay
lưa thưa người “exercise”
đều đều chân chạy theo ngày về đâu
ngồi đây giữa phố, rừng sâu
nghe con chim hót gọi sầu cô liêu
hoang sơ từ độ thành xiêu
đâu là hình dáng bác tiều phu xưa
lá rừng nghiêng giọt nắng mưa
bác tiều phu ấy vẫn chưa bao giờ.
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét