Ngó qua vách nứa mờ sương núi
lớp học tan rồi sao mắt cay
gùi nặng dốc cao đường đá sỏi
người về buôn nhỏ gió chiều lay
nơi đây ta đến bao mùa vắng
chỗ ở cạnh trường huơ hoác bay
rộn rã tiếng cười reo ánh nắng
mù sương một thoáng cũng tan ngay
chữ nghĩa hao gầy qua mấy tuổi
nay đem làm đuốc xóa mây mù
tuổi thơ nắn nót gom từng chữ
dò dẫm chân trần màu thổ chu
những đêm dông kéo mây buồn quá
gió lạnh co ro bếp lửa hồng
em vẫn bằng an nơi phố xá
còn ta - rừng núi qúa mênh mông.
Trang Y Hạ
nhớ thầy Hiến!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét