Quê hương bậu nỗi đau còn âm ỉ
xẻ làm đôi, mãn tính - bao giờ lành
mấy mươi năm chạy thuốc cực thâu canh
bởi vết cứa hằn in vào tâm não
bậu vẫn sống qua từng cơn gió bão
cuốc bẫm, cày sâu, dựng lại nhà xưa
vết thương còn rỉ máu hình răng cưa
trời trở gió lại càng thêm đau nhói
bậu đứng dậy từ tro tàn lửa khói
nén đau thương đi thẳng tới tương lai
nén đau thương lo xây đắp miệt mài
phần thân thể đã thay da đổi thịt
tương lai đẹp – nắng tan sương mù mịt
bậu bước đi cây lá tỏa hương hoa
tôi ôm bậu, ôm dáng ngọc kiêu sa
người con gái xứ kim-chi rạng rỡ
bậu dạn dĩ, linh hồn tôi bỡ ngỡ
tay rụt rè siết chặt khoảng trời êm
từ trong tim bừng cháy cả bóng đêm
bậu đích thực dáng thiên thần ngự trị
tôi và bậu dẫu chưa là tri kỷ
phút tình cờ đồng cảm nỗi xa quê
như con chim rũ cánh đợi ngày về
lòng thổn thức ân tình miền đất lạ
rồi một sớm, lại chia tay nghiệt ngả
bậu tìm nơi nguyên quán tự ngàn xưa
trời hôm nay nắng đẹp, không màu mưa
sao thấp thoáng trong lòng run run lạnh
buổi ban đầu chỉ còn là ảo ảnh
đẹp long lanh như những sợi tơ trời
hình bóng bậu - mãi còn ẩn trong tôi
người thiếu nữ, xứ kim chi – huyền diệu…!
Trang Y Hạ
Food bank San Francisco, 2010
tặng Hyan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét