Cà phê starbucks trông ra
người rong khắp nẻo còn ta ngồi lỳ
âm thầm thỏ thẻ với ly
và trăm nỗi nhớ cố ghì tóc sương
liếc nhìn chiếc bóng qua gương
êm đưa vào cõi vô thường rồi sao
lắc lay chút nắng soi vào
giật mình vóc đã hư hao lâu rồi
ghe thời gian chở nhau trôi
nhâm nhi giọt đắng thấm môi não lòng
hỏi người khơi ngọn đèn chong
có nghe tiếng cuốc gọi dòng suối xa
đường đời biết mấy sân ga
lênh đênh khắp chốn thiết tha ngõ về
bước qua phố lạ buồn tê
giữa trưa hè ngỡ mộng kê gối đầu
tan hoang cánh mỏng công hầu
dưới trăng gươm mẻ mái đầu bạc phơ
đá mài nát tự bao giờ
lòng đau chất ngất hồn thơ cạn nguồn
cuối trời thong thả chiều buông
gió lơ đãng thổi thêm buồn cõi ta
trưa hè nắng sưởi se da
ngó quanh ngó quẩn thì ra một mình!
Trang Y Hạ
Chiều qua Phà hậu Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét