Gởi Trang Y Hạ
Tao thèm lắm…
Về thăm mầy một chuyến
Ngồi nhậu cùng mầy cá chốt chưng tương
Rượu mầy nấu…
Hai thằng nhậu cho đến…điếc
Trời đất bằng vung
Còn cảnh nào sướng hơn…
Ngày vợ mầy ẵm mầy ra khỏi Cộng Hòa
Như ẵm thằng con nít
Mất cả đôi chân…Máu bật ước hồn
…thì lúc đó tao cũng như thằng con nít
Khóc đã đời, đôi chân còn…
Mà như bị đất trời chôn
Ngày mất nước
Tao chưa vợ con gì ráo
Lính chẵn mười năm…
Tao sống bằng hơi thở bạn bè
Nhà của tao là Bình Long lửa khói
Đất của tao là rừng núi sơn khê…
Liệng cây súng tao không đổ thừa ai cả
Tự chửi mình chửi lặng chửi câm
Cắn bật máu môi
Biết mình còn sống
Giữa hận thù mà tổng ngỗng tồng ngông
Tao đi tù
Tự nhủ lòng thua ráng chịu
Tao tha phương
Tự hứa lấy ngày về
Nát bét đời không nát tình nát nghĩa
Còn hơi thở là…còn nhớ chuyện xưa
Chuyện xưa
Có mầy có tao có ngày đuổi giặc
Chiều ngồi sau hè
Mầy trông tin tao bằng bặc
Sướng được rồi, là biệt tích biệt tăm
Xin lỗi mầy…
Tao chưa thể về thăm
Bởi hai chữ Việt Kiều lạ huơ lạ hoắc
Có cay đắng mầy chửi tao cũng được
Việt Nam là của mầy của tao...
Sao tao lại là Việt Kiều
Cảm ơn mầy dù ngàn vạn hắt hiu
Vẫn nhớ Anh Em một thời chinh chiến
Xin phép mầy, cho tao cảm ơn Thiên Thần mầy một tiếng
Cảm ơn Tâm Hồn Người Vợ Lính Quốc Gia.
Trạch Gầm
1.1.2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét