Thư viện

2/11/11

Bài Thơ Cho Người Thợ Hồ


   

  Đôi tay múa, điểm hồ trên hàng gạch
   suốt quãng đời tô đẹp một chữ  “công”!
   nắng hay mưa người thợ chẳng bận lòng
   làm thân mối xây cho đời mái ấm…

   căn nhà lá bốn mùa mưa gió thấm!
   chưa một ngày dám nghỉ để sửa sang
   chưa ráo bay, tiền đội nón ra đàng
   gạo ăn đong, con thơ ngây, vợ yếu…

   đời thợ hồ nhân gian đâu thấu hiểu
   đôi tay tài hoa lo vun quén chữ công
   chữ công thấy hằng ngày cũng như không!
   bị chèn ép từ “Thầu - Cai” chí chết.

   bớt, ép lương cằn công đến thấm mệt.
   tai phải nghe tiếng chửi bới kinh hồn
   thấy rút ruột, im lặng chớ tài khôn
   giữ cái mồm để vợ con khỏi đói.

   xây, cứ xây - đừng bao giờ mở miệng hỏi
   vật liệu sắt, thép… loại một hay loại hai
   cừ sạn, gỗ chặt đôi, cũng vẫn nói cọc dài
   bê tông cốt tre cũng chối phăng – cốt thép!

   im lặng là vàng, cuối tuần Thầu, Cai chơi đẹp
   -lòng heo, rượu đế nhậu quắc cần câu
   mua cho tấm vé số để  “hiểu lòng nhau”
   thời buổi cạnh tranh chúng ta thông cảm.

   không lươn lẹo thì chỉ có ăn cám
   thử nhìn ra xem, ai cũng như ai
   nói đạo đức ở đây, có mà ngồi ôm chai
   giặt áo quần và, giữ con cho vợ.

   đời thợ hồ, từ xưa đến nay - bạc lắm chớ!
   nhà đẹp giao - nhìn, chẳng dám bước vô
   (chủ trở mặt lại nghi… ăn cắp đồ) !
   áo quần lem luốc, dính hồ sơn bẩn thỉu.

   nhà phố đẹp, nhưng lòng người lại thiếu
   cái nghĩa tình đối với người thợ xây
   ai cũng hiểu, họ vẫn sống cơ cực quanh đây!
   không xây mới cũng sẽ nhờ sửa chữa.

                         Trang Y Hạ
                         Kính tặng Thầy & các bạn Thợ Hồ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét