Anh có còn nhớ Kontum không anh?
con đường Nguyễn Huệ ngày
xưa
hai đứa mình đếm bước
mùa Giáng Sinh năm ấy người
đi - không lũ lượt
khuôn mặt buồn chạy giặc khắp
nơi nơi!
sương xuống lạnh
áo jacket anh choàng qua vai
em
anh mĩm cười:
Chúa nằm trong máng cỏ ngoài
trời...
nhưng... anh đâu có phải là
Chúa...?
ghì chặc vai em - đường đêm
run áo lụa.
qua đường Trịnh Minh Thế
quẹo góc đường Lê Thánh Tôn
phố núi dạo nầy đi ngủ sớm
ngọn đèn vàng - thiêu thân
vây bủa!
ly chè: sâm-bổ-lượng
đất lạnh, trời lạnh - nhìn
nhau ấm tận lòng
anh nheo mắt tinh nghịch
em khẽ liếc nhìn qua...
một cặp ngồi song song
hai mái đầu chụm lại
chiếc áo phong sương...
ngọn gió lùa tê tái.
anh đưa em vô tiệm - photo
Bác Ái
chụp mỗi đứa mỗi kiểu hình
chụp chung?
em làm thinh, và em biết
anh buồn...
chúng mình vẫn ở bên nhau
luôn luôn
hai trái tim yêu - đã... chung
hình rồi đó!
anh quay người lấy ngón tay
trỏ
bậm môi, dí dí... vô trán em...
chiến sự cù cưa dài ra thêm
đất trời Kontum hình như
thâu ngắn?
mùa hè... chiến thắng
đến mùa xuân - trắng tay...
buông súng, anh đi vào chốn
tù đày
còn em, lưu lạc nơi chân trời
góc bể
"... đời là thế
trước khi em của tôi, đến
nay sang một người..."
không phải vậy đâu anh ơi!
trên môi em vẫn còn giữ nụ
cười
nụ cười tươi vui chờ ngày
anh ra trại...
hơn mười năm đọa đày nơi núi
cao
biết anh đi:
chuyến tàu ấy - không
bao giờ trở lại !
thế gian nầy, đơn độc bước
chân em!
em tìm về Kontum
trời mùa nầy - nắng dìu dịu
êm
sao trong lòng của em
nóng ran như: "mùa hè đỏ
lửa" !
em tìm lại những nơi xưa
hai đứa chúng mình đã từng có
lần hò hẹn...
không bao giờ còn nữa...
tất cả đều đổi thay!
em vẫn hình dung anh còn ở nơi
nầy
cùng em chung bước như mùa
Giáng Sinh năm cũ
áo jacket ngày nào, vẫn được
anh che phủ
cuộc đời em không còn lạnh lẽo
anh ơi !
quán bên đường em lặng lẽ ngồi
giọt sương mỏng rơi rơi
đôi bạn trẻ chụm đầu - thân
thiết quá...
húng hắng ho ngó vầng trăng
nát dạ
anh có về cùng em để nhớ
Kontum ?!
Trang Y Hạ
Viết thay !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét