Buổi Sáng Lạc Mất Mặt Trời
Thức dậy sớm trố mắt dòm đường
phố
tận thế rồi chăng - răng chẳng
thấy một ai
bầy chim trốn biệt nơi mô
không nghe - vỗ
sóng Thái Bình mệt mỏi quốc
giấc say
ly cà phê không sữa đường than
lạnh ngắt
bỏ thuốc lá từ lâu đâm nhớ
khói sương chiều
thuở tiền đồn ngậm trăng rừng
vằng vặc
giở thư tình thấm hình bóng
người yêu
nhìn vô nhà vợ cùng con đang
mớ
một chốc nữa thôi sống dậy
túa đi mần
chỉ còn lại người đàn ông giữ
nhà xớ rớ
một đống buồn nặng lắm biết
ai cân
ngó trên tường bữa ni ngày
thứ bảy
nạn ba mươi hí hửng kéo nhau
về
tháng tư - trăm thứ chuyện
ngày xưa đã xãy
ra bao nhiêu điều tủi nhục
tái tê
nhớ vẫn nhớ bao thân người uổng
tử
hóa thành phân cho cây trái
xanh tươi
không ly hương cớ chi mãi sống
đời xa xứ
xa xứ hề - khi mô mới xứng
đáng làm người
ly rượu tây nhớ những ngày
om rượu đế
hãy tụ về đây thưởng thức
chiến hữu ơi
quên phứt mẹ mấy cái chuyện
đời dâu bể
giữa trận tiền chúng ta đâu
có tính lỗ tính lời
mất mặt trời khi nghe tin "đầu
hàng" thua trận
triệu triệu người buồn chỉ
có dúm thằng vui
đêm ba mươi thôi đừng về
quanh quẩn
hỡi các bạn nâng ly lên và cứ
thoải mái cười!
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét