Tiếng Chuông Reo Lúc Nửa Đêm
Tháng tư trong mơ ai
người nhớ
đám mây trắng toát chầm
chậm trôi!
Chuông điện thoại trên bàn
rung từng chặp
ai gọi đây - đêm đã ngã sang
ngày
mai - chắc đầu còn váng vất
cơn say
nghiêng ngửa té nhào qua
thành thất thập
giọng khàn đục vọng ra từ
trũng thấp?
sóng vỗ về - có khi có khi
không
hả... hả... hoài - bực bội tức
cành hông
có tiếng hét - "tao là
thằng trời đánh"!
cùng một lứa sắp tàn đời lại
rảnh
nhắc mần chi - thời lính trẻ
"ba gai"!
trời đánh mầy chứ có đánh được
ai
gánh bảy gánh kể ra đà quá
thọ
tao gọi nhắc ôn một thời xếp
vó
ngựa non kham không nổi - vứt
cuộc cờ
mấy soái già bỏ lính trẻ bơ
vơ
hóa Âu Nhạn vỗ phương trời
biệt xứ
ngồi xứ lạ rung nhịp chân lữ
thứ
nghĩ công bằng - hãy nhận lỗi
nhiều phần
lệnh đầu hàng bửa tiện đứt
ngang thân
lột áo trận - lột cả da lẫn
thịt
tao còn sống ôm núi rừng mù
mịt
khoai lang lùi tỏa sắn nướng
thơm lừng
cũng băng đèo, cũng lội suối
mỏi chưn
hai tay xụi theo quãng đời
khúc khuỷu
tao nói ít - ở phương xa mầy
hiểu
mỗi lần đi - qua: lô-cốt,
chiến hào
thương linh hồn đang rỉ máu
xanh xao
cây lá cỏ rủ côn trùng an ủi
mưa rừng xói cào địa danh buồn
tủi
mộ tiêu sơ vài ba nấm với
sao
tiếng chim rên hòa khói núi
gió lào
dòng thế sự chảy vô tình - ớn
lạnh
dựa trời đất lội qua sông mấy
nhánh
nước cạn nguồn còn đọng vũng
ưu tư
chiếc thẻ bài tao ráng giữ
khư khư
giở ra ngắm tia nắng vàng
chiếu lại
thôi - chẳng tiếc một đời
trai vung vãi
chìm quá khứ nổi hy vọng
ngày mai
chẳng trách chi - dù thân có
đọa đày
lời phi lộ bay cùng đường mưa
nắng
gọi thăm hỏi giữa đêm khuya
thanh vắng
dậy cái tình - nghĩa huynh đệ
chi binh
nghiêng xế đời chẳng lẽ tao
mần thinh
ngồi xem bóng thở than coi
sao đặng.
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét