Lần Qua Phố Lạ
Bữa nay sương lạnh nhiều quá
thể
vây kín tầng tầng - cúi mặt
qua
đường vắng ngược xuôi cây kể
lể
lá vàng lay động nhóm hồn ma
thoảng hơi gió lạnh rờn phía
ót
linh hiển bạn về đúng hôm
nay
súng liệng chân đồi sầu chót
vót
ước vọng còn dang - đành nuốt
cay
mở toang nấm mộ - ra để gặp
bạn già khú đế đứng vây
quanh
hương hoa quyện nến lòng
đang thắp
bầu trời đã sống vẫn màu
xanh
mở toang nấm mộ - rồi sẽ thấy
ánh mắt người xưa thuở hẹn
thề
tóc xanh ngày ấy nay còn mấy
hương tình phủ kín cả sơn
khê
thương hồn vất vưởng nương
theo gió
lạc mẹ - lạc cha - lạc vợ
con
ai vùi thân xác nằm đâu đó
ngửa mặt lên trời nhớ nước
non
chiến sĩ vô danh ơn nghĩa nặng
tổ quốc, lòng người đâu thể
quên
mãi giữ trong tim nghìn tia
nắng
sưởi ấm mồ hoang không tuổi
tên
thương người vợ lính bồng
hoa trắng
vuốt mảnh khăn tang xếp đáy
lòng
đứng giữa nghĩa trang - đêm
thầm lặng
thở dài bóng xế ngọn đèn
chong
sáng nay sương lạnh hơn mọi
bữa
lần qua phố lạ chỉ một mình
chân run gối mỏi - còn chi nữa
mấy bước quân hành thuở chiến
chinh
rượu đắng chưa trôi lòng đà
đắng
chiến hào - chiến lũy - hỏa
châu rơi
liền da vết thẹo còn dai dẳng
nhức nhối đôi chân -
"... bất phùng thời"!
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét