Gãy Chân
Chiều vỗ nhẹ sau lưng sầm sập
bước
đưa tay sờ bóng nắng đậu
trên vai
a dua - gió kéo mực tràn vẽ
cảnh
màu đất trời u ám phủ chân
ngày
tao bỏ súng chưa thề rằng bỏ
lính
ai thẹn lòng, ai cúi mặt lặng
thinh
rủ phần đời phía thẳm xa bầu
bạn
chung rượu say ngất ngưỡng rọi
bóng mình
mầy lạnh-cẳng ngụ lại đồi
năm cũ
chào-bãi đêm le lói ngọn đèn
dầu
tiếng phi-tuần mỏi mòn chưa
dứt-điểm
cấp-số-quân hụt hẫng giữa rừng
sâu
chân già gãy có nhớ xưa nhảy-xổm
lính lè-phè tiền đồn lính
ba-gai
vằn-vỏi đời lần đi qua mấy
khúc
gạo trên sàng - tàn cuộc
nghĩ thương thay
những nghiệm-trải một thời vờn
trái núi
rừng cây xơ chiếc lá ngậm
cơn buồn
lả-chả dòng sông dài qua mấy
nhánh
chung-sự-vụ - nào ai tẩn, ai
chôn
thân lút-cút bang theo ngày
tháng rộng
chánh ngữ nào phơi sự thật
ra đây
ông-địa-cười thương những thằng
bỏ xác
lãng đãng chiều thêu dệt chốn
truông mây
lòng bứt-rứt hay tin mầy bị
nạn
thân cu-ki - chắc chưa tới nỗi
nào
trường-ốc cũ bóng giai nhân
còn ủ
gãy chân đời chưa gãy hết vì
sao
đêm chánh-niệm viết nghìn
trang tư lịch
biếu cho mầy và cũng tặng
cho tao
đôi dép nhật lẹc-xẹc rung nhịp
thở
dội vô tâm tá-túc một cơn
đau
mầy ở lại ngoạn vui cùng hiện
hữu
giờ [giới-nghiêm] nhớ đi ngủ
nghe chưa
tình huynh đệ chi-binh đâu
có gãy
khế-ước còn nối lại dễ chi cưa.
Trang Y Hạ
KonTum - một đêm tháng nắng 2006
Uống rượu cùng các bạn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét