Thư viện

7/5/17

NỢ






NỢ

Đời mến anh gọi là Thi sĩ
người ưu ái dành tặng: Nhà thơ
với em, anh là kẻ ngu ngơ
ngôn thi một lò, nói cứ ấp...ơ...

với đời, một trái tim rộng mở
như kiếp tằm cứ phải nhả tơ
chưa xong nợ, sao dứt cơn mơ?
bài thơ cuối, chẳng có bao giờ...

Hương Xuân
Tặng Trang Y Hạ




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét