Đôi Đũa
Buổi chiều ra đi trời vừa nhắm
mắt
ngọn đèn vàng chào nhau qua
mấy ngã tư
ngửa bàn tay hứng ngọn gió
lùa hiu hắt
sầm sập bão dông thay cho lời
giã từ
buổi tối nóng Saigon nhớ
nhung bịn rịn
người tiễn đưa chộn rộn mắt
dõi mắt chờ
bóng bậu no khung trời mà
lòng cố nhịn
đôi đũa lúc nào cũng kề bên
sao lại hững hờ
ngó về nơi Hoa Đô Thành rừng
rực sáng
bậu trốn nơi đâu cho ta chờ
suốt canh thâu
bóng ta hòa bóng đêm lang
thang vùng dĩ vãng
bậu nhỏ nhoi ngả nghiêng lau
lách chạy qua cầu
ta biết bậu nhớ thương tràn
khung cửa
gọi nghìn giọt mưa xối xả xuống
tim mình
dõi vô đêm một bầy sao lần lữa
trăm sợi tình kéo thẳng tới
vô minh
nỗi khắc khoải cắn bờ môi rướm
máu
chứng tích còn vương mà người
đã đi xa
khối ân tình lặng thinh nằm
nương náu
chờ một ngày sum họp lại nở
hoa.
Trang Y Hạ
August 24. 2017.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét