Thư viện

30/7/18

Nửa Đêm






Nửa Đêm

Nửa đêm giật mình dậy
Nước mấp mé chân giường
Hỏi cớ chi lạ vậy?
Có sóng vỗ đại dương!

Trang Y Hạ. SF



2 nhận xét:

  1. Đoc bài thơ của tác giả Trangy Hạ, gợi nhớ đến 2 câu kết của đoan trích kể về cảnh ngộ của Thúy Kiều lúc bị Tú bà giam lỏng ở lầu Ngưng Bích:
    Buồn trông gió cuốn mặt duềnh,
    Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi.
    "Tiếng sóng" mà kêu quanh ghế ngồi thì không còn có nghĩa là sóng biển nữa rồi mà là tiếng sóng trong lòng người, sóng gió trong cuộc đời đanh bủa vây lên cuộc đời của nàng Kiều.

    Nửa đêm giật mình dậy
    Nước mấp mé chân giường
    Hỏi cớ chi lạ vậy?
    Có sóng vỗ đại dương!
    Đại dương cách xa, nước biển sao có thể vào đến nhà, lại mấp mé chân giường của tác giả? Tiếng sóng đánh thức người hay tiếng lòng của chủ thể đang nói với chính mình? Những lời chất chứa, những suy nghĩ dồn nén, những nỗi niềm trăn trở với bao thực tế trong cuộc sống của tha nhân? Sóng gió của đại dương cũng là sóng gió nơi quê nhà, nơi những người đồng bào đang sống, sóng gió từ đâu đến bủa vây cuộc sống của họ, cuốn đi biết bao ước mơ, biết bao hy vọng về một xã hội văn minh công bằng và bác ái.
    Đêm đêm, biết bao người cùng giật mình trăn trở về vận mệnh của đất nước của dân tộc Việt Nam, trong đó có cuộc sống của riêng bản thân và gia đình của họ,...dù cách xa muôn trùng đại dương, tâm tư và nỗi lòng của những người Việt có lương tri vẫn cùng nghĩ suy, lo lắng...
    Cảm nhận cá nhân của tôi có gì khiên cưỡng, chủ quan xin tác giả đừng phật ý và hãy bổ sung thêm.

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn cô giáo! Cô giáo đã bình bài thơ với sự liên tưởng đã cho người đọc thêm hiểu thêm ý thơ. Chúc cô giáo trẻ khỏe!

    Trả lờiXóa