Thư viện

13/5/19

Tôi Đã Chọn





TÔI ĐÃ CHỌN

Phạm Minh Tuấn
      Thân tặng nhà thơ Trang Y Hạ

Tôi đã từ chối tự do,
để không đến nơi
đã bỏ rơi đồng minh trong cơn nguy khốn.
Tôi đã chọn gian khó,
để ở lại nơi cất tiếng chào đời.

“Quê hương ơi Việt Nam nước tôi
Tôi mong ngày về từng phút từng giây”(*)
Câu hát đau thương nỗi nhớ đong đầy
Của triệu người con xa quê ly xứ!

Tôi đã chọn quê hương bức tử
Trong những tháng ngày tăm tối u buồn.
Dải đất hiền hòa với lắm phường buôn
Đất đai tài nguyên, rừng thiêng ruộng gấm.

Chuyện quê hương bên bờ vưc thẳm
Giờ được tính bằng tiệc quý lầu sang.
Chuyện dân tôi còn lắm trái ngang
Chôn xương, đãi thịt phường lang sói.

Tôi đã chọn làm sương khói
Trên mảnh đất đầy hồn khuất oan khiêng
Của triệu người con trên khắp mọi miền
Một thời ngã thân cho nòi giống Việt.

Chuyện quê hương bao giờ được viết
Bằng nét trẻ thơ với những hồn nhiên?!
Chuyện quê hương giờ lắm đảo điên
Xa hoa lắm, những luân thường đạo lý!

Tôi chọn làm tri kỷ
Với những phố phường giờ đã thay tên.
Ai đi xa lắm có thể rồi quên
Ghế đá công viên, cà phê chiều vắng.

Tôi muốn làm giọt nắng
Của quê hương ngày mới vừa lên.
Tôi muốn làm hòn đạn mũi tên
Giữ đất Mẹ còn ngàn năm mãi...

Phạm Minh Tuấn
(*) trích nhạc phẩm Đường Về Quê Hương – NS.Lam Phương
(20190401)


Lời Gió Mưa:
      Người làm thơ: Phạm Minh Tuấn gởi tặng tôi gần mười bài thơ. Bài nào cũng không tựa đề. Anh dành cho tôi chọn tựa đề - một sự ưu ái và cũng rất vinh hạnh! Minh Tuấn là một Kỹ sư xây dựng, tôi quen biết anh từ thời thập niên [89 – 90]. Nói nôm na là tôi  với Minh Tuấn cùng chung một ông tổ “thợ nề”. Tôi lớn tuổi hơn Minh Tuấn và tôi cũng đã bỏ nghề để đi định cư ở phương trời xa lắc, xa lơ…! Người xưa nói “Thợ hồ khô khan mần chi có thơ…”. Nói như vậy cũng đúng – đúng là thợ hồ khô khan từ vật liệu khô khan, nhưng con người thợ xây vẫn có “điện, nước” đầy đủ - điện nước đầy đủ thì tất nhiên - thơ có lửa và lãng mạn.

     Xưa nay các thi sĩ thành công nhờ làm thơ tình yêu lứa đôi. Có thể nói hơn 90% thi sĩ làm thơ tả tình yêu. Nhiều thi sĩ về già chống gậy vẫn mần thơ tả nàng thơ của mình rất ư là mùi mẫn, [anh anh, em em] ngọt lịm… Như vậy, đủ thấy sức cuốn hút của thơ tình mãnh liệt đến cỡ nào….! Thơ Minh Tuấn rất đa dạng, anh viết nhiều chủ đề. Hồn thơ theo vần nhịp tự nhiên…, dù là thơ tình nhưng nội dung hàm chứa một tình yêu mạnh mẽ và tha nhân…  Không ủy mị, không than mưa, khóc gió hay đỗ thừa…! Đứng trước cảnh đời và lòng người ly tán, tha phương cầu thực khắp năm châu – thì lẽ nào người cầm bút không hay biết. Hoặc chỉ lo tiệc tùng, ca hát hay làm thơ “dụ rắn”!

     Tôi mượn bài thơ “Tôi Đã Chọn” của Minh Tuấn, để nói lên chút tâm sự của tôi và có thể của một số người như tôi [ra đi và ở lại], với bao điều trăn trở, giằng xé nát cả tâm hồn, thể xác.  Quê hương VN trong thế kỷ 20 và một phần của thế kỷ 21 - đã có dịp chọn: ra đi và ở lại; rồi ở lại và ra đi… Điệp khúc đó hình như … chưa có hồi kết thúc. Vậy thì ở lại hay ra đi chẳng mang một niềm hứng thú, hay tự hào, mà đó là một cơn đau dài.

     Trong bài thơ “Tôi Đã Chọn”. Câu nào cũng nhức nhối, câu nào cũng gợi lại – quá khứ, hiện tại, tương lai; tương lai trong mơ ước ẩn giấu trong từng mạch máu li ti trong huyết quản, đó là:

“Tôi muốn làm giọt nắng
Của quê hương ngày mới vừa lên.
Tôi muốn làm hòn đạn mũi tên
Giữ đất Mẹ còn ngàn năm mãi...”

Vài lời gió mưa…
Cảm ơn Minh Tuấn tặng thơ!
Trang Y Hạ







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét