Nhớ Lá Mùa Xưa
Quen hơi lá biếc trở màu
vàng tô mấy nẻo dắt nhau vào
đời
gió thầm hú hột phù rơi
ấy hồn sương cũ bồi hồi đêm
hoang
ngỡ ngàng gánh lấy cơ hàn
ngỡ ngàng trễ mấy độ đàng bởi
đâu
cũng chưa vướng mộng công-hầu
cũng chưa khanh-tướng mưu cầu
cao sang
thủy chung lòng vẫn để tang
quê hương chia nát điêu tàn
đau thương
quê hương bỏ lại bên đường
sẩy chân hận nỗi sầu vương
kiếp nào
trú từ đất lạ xót bao
lá vàng lẳng lặng đi vào sử
xanh
chân đêm ngày bước độc hành
cây già nghiêng phía tây thành
xa xôi
ngậm chiều qua cõi một người
ngóng màu lá rựng đỉnh đồi trăng
non
xin đừng hỏi – mất hay còn
trong tâm giữ tấm lòng son bấy
chầy.
Trang Y Hạ
San Francisco - thu 2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét