Viết Cho Người Con Gái
Thương cảnh nghèo
xa xứ, lìa quê
con nước nhớ
lục bình trôi - sầu thảm
bìm bịp than
mây vầng u ám…
mùa nước nổi bầy cá tránh đồng
đường về thôn có khi thẳng,
khi cong
tình người con gái thì lúc
nào cũng thẳng
đồng khô héo mãi mê nhìn mây
trắng
ngửa tay xem sợi chỉ nhỏ
trong lòng bàn tay
có sợi chỉ nào chỉ lối cho
đây
con bướm vàng
giấu ở trong rương
gia tài của một thời lớn dậy
người con gái ngoắt gió - tìm
mùi hương
còn ngan ngát mùi hương con
gái
tay vân vê nhan sắc tuổi mộng
mơ
người con gái ra đi
áo bà ba vương vấn câu thơ
ngọn dừa nước cúi đầu…
sám hối
con bướm vàng nằm yên trong
rương
đã ngồi dậy - cảm thấy rằng
có lỗi
đồng lúa xanh
ôn lại kỷ niệm xưa…
phương trời xa
người con gái, nhìn - chân mây
màu tím - màu mưa…
ngửa đôi tay
hàng chỉ tay đã - mờ mờ ảo ảo
chẳng có hàng chỉ nào - chỉ
cho rằng quay về tuổi thơ
bướm vàng ơi
đừng ghì nhánh nắng chiều thẫn
thờ
để cho đêm ấp ủ miền ký ức
đời là suối cô liêu
mặt trời lay con bướm thôi
thao thức
ngó ra đồng…
người con gái thuở xưa
xinh rất xinh!
Trang Y Hạ - 2000
Cầu Chữ Y
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét