Thời Mắc Dịch
Mình ta thỏ thẻ cùng ta
mai nầy chết rũ làm ma - ma nào
giận mình cứ nghĩ tào lao
dẫu mà có chết lẽ nào chết
luôn
tay se ngọn chỉ ghim buồn
thêu từng bức họa y khuôn mặt
người
thêu hoa héo úa nở tươi
thêu đôi giọt nước bùi ngùi
hóa vui
gặp mùa dịch tể chết trôi
chết trong hận tủi trên đồi
tay không
nợ quê, nợ nước chất chồng
điêu ngoa, lừa lọc còn trông
mong gì
một thời chiến tích bỏ đi
từ trong hồn đất thầm thì dấu
chân
ngổn ngang sự thế xoay vần
cuộc cờ biến thế châu thân mệt
nhoài
***
***
vẳng nghe Phù Đổng ra roi
rầm rầm ngựa sắt phi ngoài ải
xa
một mình ngó lại với ta
sử thi nhắc lại hay là chiêm
bao
say đâu đứng dưới chiến hào
tỉnh ra tới nỗi cồn cào ruột
gan
thôi đành làm kiếp dã tràng
loanh quanh bờ bãi nhìn hàng
liễu rung
gặp thời mắc dịch độc trùng
nhìn ai cũng sợ anh hùng với
ai
cốt già mộng ước chưa phai
cánh chim năm cũ chờ ngày hồi
quy.
Trang Y Hạ - 3.2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét