Tầm Gởi
Trang Y Hạ
Thời gian cũ
bạn xin kết bạn với tôi
nhiều năm qua, bận chi không
nối kết…!
mãi im lìm, quả có buồn bao
la!
răng chẳng nói, một vài câu
nghe cho đã
hai cái lỗ tai vốn điếc đặc
của tôi
bốn mươi lăm năm qua, nghĩ
cũng xót xa rồi
văn với thơ, chẳng mần nên
tích sự
thiên hạ kháo… chuyện chi
thằng tôi cũng, ự… ự…!
ngồi một mình, soạn mấy khúc:
buồn, vui!
lỡ tay, “xóa”… tên của bạn
tuổi đời nịnh nọt theo năm
tháng
như là: bắn tin - thử bạn còn
sống hay đã (tiêu tùng)
được thời “cồ rồ nà”, chẳng
rõ kiết hung
lại nhận tin, bạn trách móc:
- “Mắc mớ chi lại xóa tên…?”.
lòng mừng rơn…!
bạn vẫn còn sống khỏe trong
cõi mông mênh
kết nối lại… bốn mươi lăm năm
- buồn hỉ?
ở bên nớ, có dìu “cô-vi” du
hí…?
ổ bên ni, tôi trốn riết ở
trong nhà
gặp mùa cúm Hán … - có mừng
ra
rảnh, ghé thăm nhau, dù không
mong đợi
lâu rồi, ôm tấm thân tầm gởi
treo trên cây lịch sử biết
bao lâu.
Trang Y Hạ - April, 2020
(Chịu được hết trăm lần lời
chỉ trích của thiên hạ, ắt sẽ được nuôi dưỡng thành tựu khúc nhạc xuân trong
tâm hồn)
“Thọ tận thiên hạ bá ban khí,
dưỡng tựu hung trung nhất đoạn xuân”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét