CHIM HÓT
Thơ:
Trang Y Hạ
Mơ
màng chim hót gần xa
ngóc
đầu, nghe thử hóa ra chim mình
tinh
mơ hăm hở bình minh
hòa
trong khí ấm, ấm tình nước non
chim
nhà dạo khắp lồng son
giọng
trong trẻo, vóc dáng còn vươn cương
trở
mình rung chiếu, rung giường
ngồi
bật dậy, ngó ra đường thấy chim
chim
đường trố mắt đứng im
nghe
chim lồng hót lim dim, gật gù
chim
đường, tên gọi là: cu
mê
lồng lộng lẫy muốn thu mình vào
nghĩ
rằng thân thể chao vao
miếng
ăn uống có khi nào, ai cho
ốm
đau thiếu thuốc nằm co
bị
giăng bắt, đem giả đò phóng sinh
chim
lồng cúi mặt nhìn hình
dáng
xinh đang đốt tuổi mình thiệt oan
cho
dù rừng núi tan hoang
đồng
không, nhà trống chẳng than thở gì
an
nhiên tự tại thuở khi
chim
Bằng vỗ cánh: biển di, biển dời
được
nuôi làm kiểng than ôi
hót
mòn cổ, trả nợ đời, nợ ai?
phang
ngang bửa củi, thân này
còn
đâu “phế thạch” tỏ bày, kêu thương
hỡi
cu đứng ở vệ đường
tìm
về chốn cũ bốn phương để mà...
mơ
màng tiếng hót gần xa
nằm
im nghe, quả chim nhà ỉ ôi
lồng
chim vẫn đẹp như hồi...
lồng
son, cá chậu - một đời bỏ đi.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét