BÌNH
THƠ:
“ĐÊM
NGHE THẰNG BẠN TÙ NGÂM THƠ”
Tác giả: Thủy Canh Tại Gia.
Bao
năm bôn ba nơi đất khách để làm người viễn xứ. Bỏ
lại sau lưng biết bao kỷ niệm. Người xưa, cảnh củ
vẫn còn đó nhưng phải đành cất bước tha phương.
Nhưng oái oăm.
Thời
gian nó thật khắc nghiệt. Bấy nhiêu năm ly hương để
khi ngoảnh đầu nhìn lại cũng phải đành chấp nhận sự
được mất.
“Đêm yên lặng,
ngoài trời sương rất lạnh
thân ly hương dây
rún cắt thuở nào
mở cửa sổ nhìn
ra ngoài ảo não
chờ bao lâu mới
thấy ánh trăng sao”. (Trang
Y Hạ)
Đêm
tỉnh giấc lòng cảm thấy bàng hoàng như vừa mới hôm
qua. Mở cửa sổ nhìn ra ngoài lòng càng thêm ảo não. Màn
trời đêm vẫn u ám như những năm tháng tù tội sao nó
vẫn bám víu trong lòng hoài chưa dứt.
“cho thằng nằm lại
đây trên núi cao
thơ mầy viết mười
năm tù rên siết
cái U sắt cùm người
trai đất Việt
đày mười năm không
biết tội tình chi”. (Trang
Y Hạ)
Ký
ức cũ
lại ùa về cùng làn sương lạnh buốt. Mười năm lao lý
thật vô nghĩa. Cái U sắt cùm mười năm đời trai trẻ
để rồi kẻ mất người còn. Bài thơ mày viết sau mười
năm tù khổ ải bây giờ còn lại gì đây chỉ là mái
tóc đã ngã màu sương gió hay chỉ còn lại nắm xương
tàn lạnh lẽo trên ngọn núi cao.
“tao cũng như mầy
từ năm ấy ra đi
mà đâu biết tra
chân vào lao lý
cuộc chiến đấu
qua phần tư thế kỷ
để bây chừ –
vứt tuổi trẻ lên non”. (Trang
Y Hạ)
Thời
trai trẻ với biết bao lý tưởng sống. Tao cũng như mầy
từ năm ấy ra đi cũng đâu nghĩ sẽ vấn thân vào cuộc
chiến. Để rồi thời cuộc đã lấy đi mấy mươi năm
tuổi trẻ lúc nào không hay biết. Đêm tĩnh lặng nằm
nghe thằng bạn nó ngâm thơ. Lời thơ của nó sao mà chua
chát và cay đắng quá. Có lẽ nếm trải quá nhiều trái
đắng của thời cuộc nên vị giác của của nó mất đi
sự ngọt ngào của cuộc sống chăng.
“giọng mầy ngâm
mà lòng tao héo hon
ngâm như khóc đoạn
đời tù cay đắng
ngâm cho tan những
ước mơ thầm lặng
ngâm cho thằng nằm
hận giữa “Trường Sơn”. (Trang
Y Hạ)
Giọng
ngâm thơ của nó như than khóc đến ngẹn lòng làm người
nghe cũng thấy héo hon. Mười năm uất ức trong kiếp tù
đày là bấy nhiêu năm cay đắng nó phải nếm trải. Bao
nhiêu mơ ước, lý tưởng sống tốt đẹp cũng đành vứt
bỏ hết ở chốn non cao. Hận cho cuộc đời đen đủi
hay hận cho cuộc chiến lắm đau thương nên phải chôn
vùi tuổi trẻ dưới lớp đất sâu nơi dãi Trường Sơn
lạnh giá.
“đêm yên lặng tao
càng đau đớn hơn
bão quá khứ dội
về cay đôi mắt
giọng Miền Nam,
mầy ngâm nghe khàn đặc
mà sao hay đến đứt
ruột, đứt gan”. (Trang
Y Hạ)
Khi
màn đêm bao trùm cả không gian. Không khí tĩnh lặng đến
rợn người thì quá khứ đau lòng lại ùa về làm cay xè
cả đôi mắt. Giọng ngâm thơ khàn đặc của thằng bạn
miền Nam, thằng bạn tù năm ấy nghe như muốn đứt ruột
đứt gan. Bao nhiêu năm gặp lại ngồi ôn chuyện xưa cũ
sao lòng cảm thấy đau thắt từng cơn.
“tao cũng như mầy
ôm nỗi sầu chứa chan
ly rượu đắng
không xóa đi tủi nhục
nghe mầy ngâm mà
lòng tao thôi thúc
gặp anh em – sờ…
lại vết thương đau”. (Trang
Y Hạ)
Nhấp
vài ly rượu đắng sau mấy năm gặp lại. Có lẽ rượu
vào lời ra cho nên bấy nhiêu chuyện tủi nhục năm cũ
lại được tái hiện về làm lòng thêm đau nhói. Giọng
ngâm thơ của nó sau vài ly rượu sao nghe đắng cả lòng.
Bao nhiêu năm gặp lại cứ nghĩ sẽ có nhiều chuyện vui
thời 4.0 để kể nhưng không dè khơi gợi lại vết
thương lòng năm cũ
càng làm thêm rớm máu. Giọng ngâm thơ của nó không còn
sang sảng, ướt át như hồi còn trai trẻ nữa mà nó đã
khàn đặc vì cát bụi thời gian. Mái tóc đen láy của nó
thuở nào giờ cũng đã ngã màu sương gió. Rít điếu
thuốc lào cho lòng thêm ấm áp nhưng sao thấy đau thắt ở
lồng ngực. Có lẽ do giọng ngâm thơ buồn thảm của nó
chăng hay do cơn gió Trường Sơn thổi về kéo theo những
oan hờn làm đau buốt vết thương xưa.
“giọng mầy ngâm
thấm ngọn tóc ngả màu
gió “Trường Sơn”
– hồn ai về thưởng thức
điếu thuốc lào
rít thắt đau lồng ngực
nhả oan hờn cuồn
cuộn giữa non xanh.”. (Trang
Y Hạ)
Bài
thơ “Đêm Nằm Nghe Thằng Bạn Tù Ngâm Thơ” của nhà
thơ Trang Y Hạ ẩn chứa rất nhiều cảm xúc. Bài thơ là
lời bộc bạch về đoạn đời cay đắng, tủi nhục nơi
lao lý của người trong cuộc thật cảm động. Cám ơn
anh Nghệ sĩ Minh Tri
Bui đã chia sẻ qua
video ngâm thơ bài
“Đêm Nằm Nghe Thằng Bạn Tù Ngâm Thơ” rất hay và cảm
động. Cám ơn nhà thơ Trang Y Hạ đã cho ra tác phẩm thơ
rất hay. Chúc anh Nghệ
sĩ Ngâm Thơ, Minh Tri Bui (CLB Tiếng Thơ Người Việt Xa
Quê) cùng Nhà
thơ Trang Y Hạ sức khỏe. Ngày mới an lành, nhiều niềm
vui và hạnh phúc nhé.
Huy
Canh Tại Gia
https://www.youtube.com/watch?v=D1m5YGkTIXs
ĐÊM
NGHE THẰNG BẠN TÙ NGÂM THƠ
Đêm
yên lặng, ngoài trời sương rất lạnh
thân
ly hương dây rún cắt thuở nào
mở
cửa sổ nhìn ra ngoài ảo não
chờ
bao lâu mới thấy ánh trăng sao
cho
thằng nằm lại đây trên núi cao
thơ
mầy viết mười năm tù rên siết
cái
U sắt cùm người trai đất Việt
đày
mười năm không biết tội tình chi
tao
cũng như mầy từ năm ấy ra đi
mà
đâu biết tra chân vào lao lý
cuộc
chiến đấu qua phần tư thế kỷ
để
bây chừ – vứt tuổi trẻ lên non
giọng
mầy ngâm mà lòng tao héo hon
ngâm
như khóc đoạn đời tù cay đắng
ngâm
cho tan những ước mơ thầm lặng
ngâm
cho thằng nằm hận giữa “Trường Sơn”
đêm
yên lặng tao càng đau đớn hơn
bão
quá khứ dội về cay đôi mắt
giọng
Miền Nam, mầy ngâm nghe khàn đặc
mà
sao hay đến đứt ruột, đứt gan
tao
cũng như mầy ôm nỗi sầu chứa chan
ly
rượu đắng không xóa đi tủi nhục
nghe
mầy ngâm mà lòng tao thôi thúc
gặp
anh em – sờ… lại vết thương đau
giọng
mầy ngâm thấm ngọn tóc ngả màu
gió
“Trường Sơn” – hồn ai về thưởng thức
điếu
thuốc lào rít thắt đau lồng ngực
nhả
oan hờn cuồn cuộn giữa non xanh.
Trang
Y Hạ
Trong
"The of Reason" của Triết gia Tây Ban Nha (George
Santanaya) cuối thế kỷ 19, có nói:
-
"Những kẻ nào không nhớ đến những chuyện xảy ra
trong quá khứ thì thế nào cũng bị rơi vào hoàn cảnh
tái diễn lịch sử".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét