GIỜ GIỚI NGHIÊM
Đêm
hữu sự, băn-khoăn lời hẹn ước
đất mơ hồ, lạnh cẳng
giấu bi thương
đêm tráng-lệ, bóng
giai-nhân lởn vởn
giờ-giới-nghiêm, đành
bỏ bứa con đường.
Đêm dàn-trải, sương
giăng mờ khao-thưởng
giở thư tình nét chữ
mải xôn xao
đêm gá nghĩa, vì sao làm
phong phú
đại-danh-từ gọi Bậu
vọng phương nào.
Đêm cao-ốc, cửa nhà ai
thao-thức
ánh đèn vui song lạnh-lẽo
ngó mông
đêm vặn vẹo, chiếu
giường im phăm-phắc
thương thân trai, mắc mắc
nợ tang bồng.
Đêm chẩn bệnh, con tim
đau từng chặp
riết róng từng, cơn thắt
thỏm vì đâu
đêm nhầu nhĩ nghe mưa
gào gió rống
thiếu-phụ ơi - có đứng
dựa trên lầu.
Đêm khảo-thí, phần đời
còn sót lại
thiết-lộ nhìn cỏ tàn
tạ phía sau
đêm mò-mẫm, Bậu của
ngày xưa ấy
tiễn đưa chi neo nhan sắc
phai màu.
Đêm tự hỏi, gợi lòng
thêm hiu-quạnh
khởi lập từng nhân ảnh
vốn phôi-pha
đêm biến-cố, xót danh
gia bách tuế
phành vở ra khơi dòng chữ
nhạt-nhòa.
Đêm nện giọt, tê hồn
ma chiến-địa
họng súng run lập-cập
tắm cơn mưa
đêm hốt-hoảng, chuông
Nhà Thờ hối-hả
giọng trẻ thơ ngằn-ngặt
đón giao thừa.
Đêm còi hụ, xé tầng
không gian ẩm
rung mái nhà bần bật
tưởng Thiên-Lôi
đêm ngáy ngủ, hỏa châu
lòn khe cửa
giọng pháo gầm, trăng mỏng ẩn xuống đồi.
Đêm đèn phố, thiêu-thân
vây kín-mít
cột kêu đau mọt gặm
nát tim gan
đêm mộng-mị, thanh bình
Mẹ ngủ thiếp
Cha thở dài tay điếu
thuốc lụi tàn.
Đêm cắt nhỏ, từng mảnh
đời trơ trọi
di-tản buồn, trở lại
mảnh vườn xưa
đêm gầm mặt, câu kinh
chưa nguyện hết
đất quê ơi - thương nhớ mấy cho vừa.
Bậu trở giấc, nghiêng
mình ôm thế-kỷ
cảm người trai dựa vọng
gác khuya lơ
ba lô nặng, buổi hẹn hò
xa vắng
nghĩ về nhau chưa một
phút hững hờ.
Gà gáy sáng, trở trời -
trời lộng gió
giã từ rừng, lưu nét
đẹp Cao-Nguyên
chập chờn suốt, con chim non ngáy ngủ
có mơ hoa, quỳ hoa đẹp diệu hiền.
Lời Gió Mưa:
“Im lặng không có nghĩa là không có sóng, chính sự im lặng mới nghe có sóng dữ dội hơn”. (Trần Phước Hân).
Chữ "Mới Lạ"Hay Chữ Quái Đản, Quái Dị.
Bây giờ người ta viết, nói nhiều chữ “mới lạ” lắm. Nào là: "Con nhang, Con tuổi, Con facebook, Con chữ, Con học sinh, Con nhà, Con Xe, Con sân khấu, Con iphone, Con đặc sản...". Viết ngược Mạo Từ (Cái - Con). Câu văn, Câu thơ, Câu hát, Câu ca, Câu Ca dao, Câu hò, Câu vè…, thì gom chung lại nói "Câu chữ"... ". Thỉnh thoảng thì viết “Thi thoảng”. (Chữ thi trong tiếng Hán có âm khác là xác chết, "cương thi"). Mệt mỏi, chán nản, buồn chán, thì nói “Hoang hoải”. Qua lại, trao đổi thì nói “Tương tác”. Nguyên vẹn thì nói "Vẹn nguyên". Đường hai chiều (ngược, xuôi), thì nói đường “Song hành”. Đánh người thì nói “Tác động vật lý”. Tình hình, tình trạng căng thẳng, biến động thì nói “Biến căng”… Chết đuối thì nói "Đuối nước". Dùng chữ “Hán Việt & Hán Nôm” lộn xộn… Rồi, nào là: Cá thể: - trâu, bò, heo, gà, vịt, ngỗng...". Hai người thì nói "Cặp đôi"; Hay hơn nữa, còn nói: “Nam cá nhân”, “Nữ cá nhân”. Đi hớt tóc thì nói đi “Cắt quả, Quả đầu đẹp”… Hột vịt lộn, thì nói "Quả vịt lộn". Đơn giản thì lại viết "Giản đơn". Tất cả chữ đó không nằm trong Tự Điển Tiếng Việt & Hán Việt. (Trang Y Hạ).
***
Chẳng Lẽ Sửa Lại Lời Nhạc?
Nhạc phẩm "Để Trả Lời Một Câu Hỏi" của Nhạc sĩ (Trúc Phương), có câu: "Từ bàn tay tiên nắn nót từng nét gửi cho anh, để anh vui bước đường quân hành...". (Nét có nghĩa là “nét chữ”. Không lẽ sửa lại (nét) là “CON” gửi cho anh.
Nhạc phẩm "Tình Thư Của Lính"của Nhạc sĩ (Trần Thiện Thanh) có câu: "Thư của lính ba lô làm bàn nên nét chữ không ngay...". Chẳng lẽ sửa lại "CON CHỮ" không ngay.
“Có còn Tiếng Việt thì quốc gia mới còn”!
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét