MƯA SAN FRANCISCO
Cà-phê nóng lạnh tanh
tràn phế-phủ
mưa rủ đông rưới du tử ướt mèm
giấu run-rẩy tay nhăn
nheo ấp-ủ
mặt đường vui tắm gội
sạch lấm-lem.
Ngã-tư dốc mây đen đâm
vô quán
đoàn âm hồn gõ tường
kiếng hỏi thăm
cột đèn cóng châu thân
dường loạng-quạng
quán lơ-ngơ, biết ai đó
chống cằm.
Ông bạn thủa trót già,
tự dưng trẻ
bỏ chỗ ngồi theo nhịp
bước quân-hành
bàn than-thở mỗi mỗi
ngày trống ghế
ghế ngậm sầu nuốt sương đọng tàn canh.
Mưa gặp hội lấn-lướt
mưa mưa miết
phố quen quen lạ lạ phố
trơ trơ
thọc vô túi mò mò tìm
cây viết
chạm mềm mềm lớp tuổi
mộng xa mờ.
Gió cắt-cớ hất tung
trang sử-lịch
nhòe-nhoẹt hình nét chữ
tội tình quê
lửa hy-vọng dội trời
tia phấn-khích
sá chi đông lý-lắc phủ
tư bề.
Ẩm-thấp mộng rêu phong
mờ xưa trất
Chèo-queo thân ngẫm-nghĩ khối âm-u
phành gia-phả té ra đà
dị-tật
thắp từ tâm, ngọn nến
níu đèn-cù.
Ông lang-bạt kéo gia-tài
lỉnh-kỉnh
trốn thần mưa dựa tường
kiếng nghê-nga
gió cà-rỡn hòa âm thanh
tịch mịch
hai cảnh đời gần quá
hóa nhạt-nhòa.
Đưa tay vuốt tóc nâu cô
starbucks
mắt xanh lơ, ngỡ hột
nhãn long-lanh
vội mừng quýnh chân tay
con lật đật
bão đáy sâu xuồng
kỷ-niệm tròng-trành.
Mưa nhìm-nhịp oằn gánh
đời oằn thấp
ngóng cố-hương lúa vàng
ngập mênh-mông
cha hối-hả ngược xuôi
chân mải vấp
mẹ lăng-xăng té úp mặt
xuống đồng.
Ngồi sờ-sẫm, vân-vê cô
starbucks
mưa siêng-năng kỳ cọ
tháp giáo-đường
thông đứng thẳng xót
đời thông lây-lất
một thân chờ thế-sự
vẽ mấy chương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét