MẤT WI-FI.
“Vô tình nguyệt tuế
tăng trung giảm,
Hữu cảnh khổ tiền
lãnh hậu điềm”.
Wi-fi mất, thinh thinh con
chó lác
đầu lơ-ngơ than-thở
thủy triều dâng
mắt biếc đọng vài
hoàng-hôn nhợt-nhạt
bao lo toan chưa định
luống bần-thần.
Bậu bên nớ co-ro vùng
mưa bão
màu đỏ tươi cuồn cuộn
sóng bộn bề
bầu sữa cạn, ngực đau
đầu lão-đảo
ôm con thơ chờ thượng-đế
mỏi mê.
Thiên-tai định có khi nào
hoàn-mỹ
tuần hoàn vòng sinh diệt
tuần tự quay
từ tâm thiện bước lên
thuyền diệu-trí
tam khổ đeo, đòi đoạn
thế gian này.
Tưởng yên lặng, thẳm
sâu âm ỉ sóng
tưởng vững-vàng, ngờ
đâu bước khiêu khiêu
tưởng hợp phố, ai ngờ
xuồng hư-hỏng
tưởng giàu sang, nợ đống
réo đủ điều.
Wi-fi mất, mắt mù mờ
mịt mắt
đang sờ sờ hóa bóng
hoạt tử nhân
ở đâu có, phút sinh hồi
khởi sắc
đang sáng trưng đã hối
hả mây vầng.
Nhớ nhau cố dồn nhớ vô
tâm não
chắc thời-lai-phong-tống
sẽ đưa hương
đã ngán ngẫm, bọn
khuyển ưng vênh-váo
một đám quan, hai miệng
quả chán-chường.
Wi-fi mất, điện-thoại
nằm tê gió
hai tâm hồn, giữ hơi ấm
đôi bên
bậu gồng mình, đối
thân ngồi vò-võ
tuổi hoa niên, theo sóng
đỏ bồng-bềnh.
Bờ bên đó, dương liễu
trông ra biển
họa thiên-nhiên, họa từ
chỗ u-mê
tròng nặng cổ ai là
người thăm viếng
bát-đức đành theo gió
bão chẳng về.
- Bát-Đức,
Thuyết Phật là: (Hiếu – Để – Trung – Tín – Lễ –
Nghĩa – Liêm – Sỉ).
Lời
Gió Mưa:
Khể thủ thiên trung
thiên,
Hào quang chiếu đại
thiên.
Bát phong xuy bất động,
Đoan tọa tử kim liên.
Thơ: Tô Đông Pha
(1037 – 1101)
(Cúi đầu ngàn vái lạy
giữa trời,
Ngày lên ánh sáng chiếu
khắp nơi.
Tám hướng gió lùa
không lay nổi.
Bông sen ngồi ngắm quả
tuyệt vời.
Trang Y Hạ
(chuyển qua thơ Việt).


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét