Chẳng lẽ Trương Chi ngồi métro
sáo khuya dìu dặt lạnh hoang mồ
đèn đêm vàng võ chìm ma quái
mà ngỡ xác người queo quắt khô
vút cao tiếng sáo tim đau nhức
vọng xuống tầng sâu lạc mất hồn
thảng thốt nghiêng tai tìm dịu vợi
sáo trầm sáo bổng giữa càn khôn
người con gái ấy đứng canh thâu
mặc quần jean tóc vàng mắt nâu
ngắn dài từng sợi mây in nước
sông Tiền sông Hậu mãi xanh màu
người con gái ấy dẫu ở đâu
nốt nhạc trong veo trĩu nặng sầu
tha hương cuồn cuộn bao nhiêu sóng
sóng ở trong lòng trong mắt sâu
cánh diều bay lượn dưới métro
chiều hoang khói quyện vầng trăng nhô
uể oải con trâu tìm ngõ vắng
mẹ nhớ đàn con biệt sông hồ
hoa tím lục bình cúi mặt trôi
hàng cau tăm tắp đứng chờ người
tơ duyên ngần ấy năm mòn mỏi
con nước lớn ròng khóc lẻ loi
tiếng sáo loang đi âm vọng lại
quấn quít hồn thơ không nỡ rời
mũ người con gái - đầy tiền lẻ
bão nổi dội về lóp ngóp trôi.
Trang Y Hạ
trạm Montgomery
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét