Cũng có lúc nằm nghe
chim hót khúc hoan ca
bụi đất đỏ quyện mồ hôi thâm da
mền sương trùm kín trời buổi sáng
cao nguyên, đêm – ngày - dài vô hạn
lạnh cóng người nắng nỏ chẳng nhường ai
rượu cần ngọt
không đủ độ để say
người chiến sĩ giữ nơi trận tuyến
nước trữ trong thùng đạn cạn kiệt
ra suối, đôi khi gặp giặc lại bắn nhau
thằng bạn cảu nhảu càu nhàu
xách thùng
xách thùng
mầy với tao đi lấy
cô sơn nữ gùi đường xa lên rẫy -
dừng bước -
gùi nắng vàng trán lấm tấm mồ hôi
thiếu đàn bà – than ôi,
thấy gái sững sờ ngỡ như tiên nữ
chiều sơn cước thấm lòng người xa xứ -
là lính
chưa chắc thằng nào cũng anh hùng
dáng người con gái mông lung
ở tận phương trời nào đó
viết thư tình để ngỏ
biết viết gì ngoài cây súng với ba lô
thằng bạn ngồi bên - hiền khô
còn trẻ thấy mồ
biết đánh giặc - mỏi gáy
hết phiên gác, mệt nhoài nằm ngáy
mẹ cầm khăn lau
mẹ cầm khăn lau
nén nhang giữa khuya mẹ lạy
đêm khát cháy
mơ hồ
đại bác, giật mình như hổ vồ
khét lẹt mùi chiến tranh
xỏ đôi giày, không kịp cột dây
đại liên
khạc từng tràng liên thanh.
hỏa châu đục màu sương giá
chập chờn những bóng hình quái lạ
đầu óc căng dây đàn
rỗi tụ lại ca vang
rừng - kẽm gai khán giả
hát cho cây xanh màu lá
Hát cho cánh cò bay lả bay la
dưới giao thông hào đêm qua
đất thở dài
pháo rung hầm tầm địch
chiến tranh còn bao lâu!
Trang Y Hạ
Sân bay Phượng Hoàng, DăkTo 1967
Sân bay Phượng Hoàng, DăkTo 1967
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét