Nàng ôm lục bát chân mây
xuồng theo nước lớn đong đầy ca dao
tiếng con bịp cái kêu gào…
gót chân phèn nhuộm má đào hương thơm!
đau lòng cá lóc thui rơm
buồn cho số phận cái nơm góc hè
ngùi thương sóng vỗ thân ghe
trách ai bỏ bến cây me cúi đầu !
vịt kêu có cặp đồng sâu
bước chân ngất ngưỡng qua cầu khỉ rơi !
sáo bay ủ mặt im lời
ngân câu dạ cổ… ai người lắng nghe ?
hai bờ phủ lá bần che
lật trang lưu bút tiếng ve khàn khàn
cau buồn đội nắng chang chang
lòng như lửa đốt ngỡ ngàng trông theo.
từ khi nàng bỏ quê nghèo
mỗi lần cứ đến mùa gieo thiếu người.
Trang Y Hạ
1973, ngày ghé Mỹ Tho
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét