DăkBla mây phủ, mờ Tân Cảnh
đường vào Ben Hét mù mịt xa
DăkTo năm tháng buồn hiu hắt
thương những người tuyết trắng sương pha.
*
đêm nằm Trung Nghĩa, nghe giọng quảng
chào người bỏ xứ ngụ nơi đây
lạc loài sóng biển lên rừng thẳm
không lẽ chung thân ở đất nầy?
ngày qua Phương Quý ngồi ngắm suối
thoang thoảng Phương Hòa hương lúa thơm
nhớ mẹ Cửu Long chiều sẩm tối
thui thủi một mình ngó chén cơm!
KonhRing tấp nập - mùa hoa đót
trắng rừng, gió thổi nứt môi thâm
buổi sáng ngậm sương chim cố hót
còn ta, diện núi mãi rồi câm...
Diên Bình một thuở ta ở đó
gắn bó chút tình với gió mây
mở mắt ngọn đồi cao chắn ngõ
không biệt – lòng đau bỏ chốn nầy.
Tân Cảnh buồn chân vô Hí Viện
vọng cổ… tủi lòng! khóe mắt cay!
chợ lưng chừng dốc - toàn vợ lính…
gói gém tháng lương sống qua ngày.
Tân Cảnh địa danh lừng phố núi!
chợ nhóm tinh sương non nửa ngày
nửa ngày sạp siết ngồi trơ ngó:
đỉnh tháp, Trung-Đoàn-Bốn-Mươi-Hai.
DăkTo, nằm gí trên đồi gió
đêm lạnh thấm lòng - dày đặc sương
giật mình dế gáy rung ngọn cỏ
xin lỗi! nơi đây đã tắt đường!
Bạch Hổ quanh năm chạy dưới hầm
ngã ba biên giới gầm… gầm thét!
chốt chặn ngăn dòng nước ngoại xâm.
nhớ thương bóng dáng làng Tri Lễ
người em gái nhỏ giọng Bồng Sơn
em bỏ rừng dừa lên núi ở
lưu lạc, lòng em cũng dỗi hờn…
về đây, công tác năm ba tháng
lại quảy ba lô đến chỗ xa
chia tay một sớm em bẽn lẽn
chưa nói mà sao… nước mắt nhòa!
vui – buồn! được chuyển về Thị Trấn
ghé “Chiêu-Anh-Quán” thèm ly bia
hình như trong đầu còn thơ thẩn…
dáng người con gái đã cách chia.
giã từ phố núi - ta về biển
chẳng hẹn một ngày trở lại thăm
giòng đời cuốn hút trôi đi miết
đất cũ, người xưa... nhớ đăm đăm!
Trang Y Hạ
KonTum, tháng 1.1972
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét