Con biết mẹ mong - ngày giáp tết
rộn rịp hoa vàng khoe trước sân
bươn chải quanh năm, mùa sắp hết
trở giấc nằm rên bởi nợ nần.
lao động, lạc loài nơi xứ lạ
làm thuê, làm mướn, khổ thân đời
không biết bao giờ mới khấm khá?
trời khuya nhìn chiếc lá khô rơi!
xứ lạ quê người đâu có tết
mà sao tiếng pháo rộn trong lòng
công việc chân tay người thấm mệt
âm thầm đếm bước giữa trời đông.
bao đời ruộng rẫy quê nhà khổ
đầu tắt mặt tối chẳng đủ ăn
lênh đênh một mảnh thuyền sóng vỗ
mấy kiếp đời trôi giữa nhọc nhằn.
bỏ nước đau lòng đi ở đợ
bòn mót từng đồng gửi về quê
ai nỡ đem con - đành bỏ chợ!
nhục nhã nhưng sao chẳng muốn về?
tư bản bóc lột người thậm tệ
thế nhà, cầm ruộng - kéo nhau qua
bóc lột bao nhiêu cũng thây kệ
thở chút tự do, tìm đô la!
những ngày lễ tết con nhớ quá
dáng mẹ lom khom buổi chợ làng
cha vẫn còng lưng thời bão giá
bờ đê buồn đứng ngó xuân sang
tết nầy lận đận không về được
gọi điện chúc xuân giọng mẹ sầu
cha khỏe đôi tay - nhờ ơn phước
tuổi hạc trời cho - mẹ sống lâu!
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét