Dẫn con về thăm trở lại sông Ba
sương
từng giọt nặng nề rơi nóng hổi
những
chứng tích theo dòng trôi - đã đổi
trời
Củng Sơn khói núi đón người về.
bỏ
xác anh nằm lạnh giữa sơn khê
lòng
hối hận, mấy mươi năm lởn vởn
đưa
tay vuốt mặt anh hồn đau đớn
giữa
sơn lâm - khóc vĩnh biệt! - trời ơi!
em
- bụng mang, dạ chửa - giữa núi đồi
môi
rướm máu quay nhìn anh lần cuối
người
di tản dìu đi trong hờn tủi
trời
tháng ba máu hòa lệ tang thương!
anh
hiển linh hồn về quyện khói hương
em
sẽ đắp cho anh ngôi mộ gió
con
anh lớn - giống hệt anh ngày đó…
dáng
hiên ngang vạm vỡ tuổi hai mươi.
bao
năm nay em chẳng nở nụ cười
-“…hãy
chạy đi và sinh con khỏe mạnh…!”
lời
trăn trối năm nao còn canh cánh
cảm
ơn trời - con đã hiểu ngọn nguồn.
em
và con níu từng sợi chiều buông
rừng
ấp ủ xác anh thời máu lửa
cuồn
cuộn sóng, dòng sông trôi - nước rửa
vết
đau nầy, còn rỉ máu anh ơi!
khói
hương bay mờ ảo một góc trời
rừng
cúi mặt trút vào cơn gió lạnh
vầng
trăng vỡ nhớ trăng xưa vành vạnh
của
một thời hò hẹn ngập yêu thương.
mẹ
con em gom hết nắng chiều vương
sông
vẫn chảy vào lòng em thao thức
em
vẫn sống hai cảnh đời: mộng - thực
sông
cùng em bão tố dậy trong lòng.
phố
núi ngồi độc thoại với đèn chong
chân
mỏi rớt qua bao ngày lội núi
những
bầy mộ tìm không ra tên tuổi
nén
hương lòng - em thổn thức - sông Ba!
Trang Y Hạ
Thằng đệ đã viết thay cho chị
rồi đó.
Ba mươi bảy năm qua rồi!
Chi đừng khóc nữa nha!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét